HUYNH ĐỆ - Trang 409

Vừa đi, Lý Trọc vừa nghĩ đến bố mẹ Lâm Hồng đã từng chửi mình là con
cóc và đống cứt trâu, tự dưng nổi cơn khùng, nói kháy:

- Đù mẹ! Bố nó mới là con cóc, mẹ nó mới là đống cứt trâu...

Như một con gà chọi bị thua đấu, Lý Trọc về đến nhà, quắc mắt nhíu

mày ngồi trước bàn, khi thì tức tối gõ bàn cành cạch, khi thì buồn nản lau
mồ hôi trán. Tống Cương cầm quyển sách trong tay ngồi trên giường, lo
lắng nhìn Lý Trọc. Điệu bộ của Lý Trọc khiến Tống Cương dự cảm đã xảy
ra chuyện gì. Anh thận trọng hỏi:

- Lâm Hồng có đến rừng non không?

- Đến - Lý Trọc hằm hằm nói - Mẹ kiếp, nó mắng em là con cóc...

Tống Cương ngẩn người nhìn Lý Trọc. Trong đầu anh hiện ra mọi

cảnh tượng có liên quan tới Lâm Hồng. Từng câu nói của Lâm Hồng với
anh trên cầu, cả những lời Lâm Hồng nhắc nhở anh khi cô buộc tóc đuôi
sam ở trong buồng, lần lượt hiện ra rõ nét giống như nước rút đi chỉ trơ lại
đá. Cuối cùng Tống Cương vững tin rằng Lâm Hồng thích mình. Lúc này
Lý Trọc bắt đầu chăm chú nhìn Tống Cương, tinh thần hoảng hốt. Lý Trọc
nói với Tống Cương như phát hiện ra một lục địa mới:

- Mẹ kiếp! Lâm Hồng có thể thích anh thật...

Tống Cương lắc đầu một cách đau khổ. Lý Trọc nhìn anh đầy vẻ hồ

nghi, hỏi thăm dò:

- Anh có thích Lâm Hồng không?

Tống Cương gật gật đầu. Lý Trọc đập bàn hách dịch nói:

- Anh Tống Cương, Lâm Hồng là của em, mẹ kiếp, anh không được

thích cô ấy... Nếu anh thích cô ấy, chúng ta sẽ không còn là anh em nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.