HUYNH ĐỆ - Trang 422

Lý Trọc nhìn vũng nước đọng trên ghế Tống Cương ngồi đang chảy ra

xung quanh, chảy xuống gầm giường. Lúc này Lý Trọc mới để ý không
phải Tống Cương bị ướt nước mưa. Tống Cương y như vừa được với từ
dưới sông lên. Lý Trọc ngạc nhiên hỏi:

- Tại sao trông anh giống như con chó ngã xuống nước?

Rồi Lý Trọc trông thấy chiếc khăn mùi xoa Tống Cương cầm trên tay.

Khăn mùi xoa cũng ướt rượt rỏ nước xuống. Chỉ chiếc khăn mùi xoa, Lý
Trọc hỏi:

- Cái gì vậy?

Tống Cương cúi nhìn, thấy chiếc khăn mùi xoa trên tay phải mình, hết

sức ngạc nhiên. Anh nhớ mình đã cầm chiếc khăn này nhảy xuống sông,
vớt Lâm Hồng lên bờ, không ngờ chiếc khăn vẫn trong tay. Lý Trọc lồm
cồm bò ra khỏi chăn. Đã nhận ra chuyện gì, Lý Trọc hỏi:

- Khăn mùi xoa của ai thế?

Tống Cương để chiếc khăn lên bàn, lau nước chảy trên mặt, buồn bã

nói:

- Anh đi gặp Lâm Hồng.

- Mẹ kiếp!

Chửi xong một tiếng, thấy Tống Cương hắt xì hơi ba cái liền, Lý Trọc

không chửi tiếp. Anh ta giục Tống Cương mau mau thay quần áo, và chui
vào chăn. Vừa nói anh ta cũng vừa hắt xì hơi một cái, lập tức chui vào
chăn. Tống Cương gật gật đầu đứng dậy, cởi quần áo ướt. Khi đã chui vào
trong chăn, nghĩ đến điều gì, lại bò dậy, móc túi áo, lấy mẩu giấy Lâm
Hồng gửi. Mẩu giấy đã không còn là mẩu giấy, mà bên thành một cục.
Tống Cương đưa cho Lý Trọc. Đầy vẻ nghi ngờ, Lý Trọc nhận và hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.