HUYNH ĐỆ - Trang 430

Hồng, sau khi quay người, anh lao khỏi nhà cô như chạy trốn. Khi đi qua
cửa chính, hình như nghe thấy bố mẹ Lâm Hồng nói gì đó, ngần ngừ một
lát, anh lao ra khỏi cửa.

Lý Trọc đứng chờ bên ngoài thấy Tống Cương chạy ra mặt tái mét,

như trở về trong cõi chết. Lý Trọc hớn hở bước đến hỏi Tống Cương:

- Thắng lợi chứ?

Tống Cương buồn bã gật đầu, nước mắt ứa ra, sau đó xăm xăm đi

thẳng, như không bao giờ quay đầu trở lại. Nhìn bóng sau lưng Tống
Cương, Lý Trọc lẩm bẩm nói một mình:

- Khóc cái đếch gì?

Lý Trọc vuốt vuốt cái đầu trọc bóng loáng của mình, như chải tóc,

nhấc thử túi táo trong tay, sải bước đi vào nhà với những bước đi của kẻ đã
công thành danh toại.

Khi bố mẹ Lâm Hồng chưa kịp làm rõ chuyện gì đã xảy ra, Lý Trọc

xồng xộc bước vào. Lý Trọc cười khà khà chào "bác trai, bác gái", đi vào
buồng Lâm Hồng, cười khà khà khép cửa buồng lại. Khi khép cửa còn nháy
mắt với bố mẹ Lâm Hồng một cách thần bí, khiến ông bà không biết ra làm
sao. Hai ông bà đứng trơ ra nhìn nhau.

Lý Trọc cười khà khà đi đến trước giường Lâm Hồng, nói:

- Lâm Hồng, biết tin em ốm, anh mua táo đến thăm em.

Lâm Hồng đến phút này vẫn chưa giải thoát khỏi trận đòn vừa diễn ta.

Cô im lặng nhìn Lý Trọc với ánh mắt nghi hoặc khó hiểu. Thấy Lâm Hồng
không kêu đuổi mình cút đi, Lý Trọc mừng thầm. Gã ngồi xuống mép, lấy
táo đặt từng quả lên cạnh gối của cô, vừa để vừa nói bốc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.