HUYNH ĐỆ - Trang 511

- Tiền mồ hôi xương máu của chúng tôi đã mất như thế sao?

Anh Đồng thợ rèn lúc này cũng mất hết chủ động, nhìn ông Trương

thợ may, anh không biết gật đầu hay lắc đầu. Ông Vương bán kem thì khóc
hu hu. Vừa khóc, ông vừa nói:

- Đây là số tiền cứu mạng của tôi!

Bà Tô cũng hu hu khóc hai tiếng, sau đó chợt nhớ mình chưa đóng

tiền liền nín ngay. Tiểu Quan và ông Dư sợ toát mồ hôi. Hai người hoang
mang nhìn Lý Trọc, lắp ba lắp bắp nói:

- Lý Trọc, Lý Trọc, làm sao nhà ngươi để mất như vậy?

- Không thể nói mất - Lý Trọc nhìn sáu khuôn mặt hồn xiêu phách lạc,

nói một cách kiên quyết - Thất bại là mẹ thành công, chỉ cần mọi người lại
góp cho tôi một trăm suất tiền, tôi lập tức đi Thượng Hải, đút lót cho từng
đứa, hối lộ cho từng công ty, bảo đảm sẽ kéo về cho chúng ta từng hợp
đồng làm ăn lớn. Ông Vương bán kem vẫn đang khóc hu hu. Ông lau nước
mắt nói với anh Đồng:

- Tôi không có tiền.

Anh Đồng nhìn ông Dư và Tiểu Quan đang đầy vẻ sợ hãi, lại nhìn ông

Trương toàn thân đang run run, lắc lắc đầu thở dài thườn thượt nói:

- Chúng tôi đâu còn tiền!

- Các ông không có tiền ư? - Lý Trọc đầy vẻ thất vọng, vung tay nói -

Vậy thì tôi cũng bó tay, đành chịu mất hơn bốn trăm đồng tiền của tôi vào
đấy.

Nói xong, Lý Trọc nhìn sáu người bạn góp vốn đang hoang mang

không biết làm thế nào, không nhịn nổi cười hai tiếng. Ông Vương bán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.