HUYNH ĐỆ - Trang 524

nhà văn Lưu biết chỉ một động tác, mình đã xoay chuyển được tình thế.
Anh ta giương giương tự đắc, đã nói là cứ thế tuôn ra một mạch không hãm
nổi:

- Ngay đến ngài Lỗ Tấn cũng mất mặt, còn có cả ngài Đỗ Phủ, ngài Lý

Bạch, ngài Khuất Nguyên, ngài Khuất Nguyên yêu nước mà cũng nhảy
xuống sông tự vẫn, đều mất mặt theo nhà thơ Triệu... Còn ở nước ngoài, thì
ngài Tolstoy, ngài Shakespeare, xa hơn nữa là ngài Dante, ngài Homer... Ôi
biết bao nhiêu là ngài sáng láng tiếng tăm, đều bị nhà thơ Triệu bôi nhọ!

Dân chúng cứ việc thả sức khà khà cười ngây ngô. Lý Trọc cũng khà

khà cười theo. Anh ta hết sức tán thưởng lời nói của nhà văn Triệu. Anh ta
vui vẻ nói:

- Thật không ngờ, mình đã làm cho biết bao nhiêu ngài danh nhân mất

mặt!

Giữa lúc này, Tống Cương cưỡi chiếc xe đạp mác Vĩnh Cửu bóng

nhoáng lao tới. Thấy dân chúng làm ùn tắc đường, Tống Cương bấm
chuông ra rả, anh đang vội phóng xe đến Xưởng Dệt kim đón Lâm Hồng về
nhà. Vừa nghe tiếng chuông, Lý Trọc đã biết Tống Cương đến. Anh ta
đứng dậy sát cây ngô đồng, gọi Tống Cương:

- Anh Tống Cương, anh Tống Cương, cả một ngày em chưa có thứ gì

vào bụng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.