HUYNH ĐỆ - Trang 526

thúc chồng:

- Nói đi anh!

Tống Cương đành phải gật đầu, nhưng miệng lẩm bẩm:

- Khi làm xưởng trưởng, cậu ấy vẫn làm rất tốt...

- Xưởng trưởng - Lâm Hồng nói có vẻ khinh thường - Xưởng trưởng

Xưởng phúc lợi cũng coi là xưởng trưởng được sao?

Nhìn người vợ xinh đẹp của mình, vì hạnh phúc của bản thân, Tống

Cương mỉm cười sung sướng. Lâm Hồng không biết tại sao chồng cười.
Chị hỏi:

- Anh cười gì thế?

- Anh tốt số.

Tống Cương say sưa trong hạnh phúc của mình. Nhưng đối với Lý

Trọc anh luôn bị ám ảnh, giống như cái bóng của mình dưới ánh nắng mặt
trời xua không tan, khiến Tống Cương luôn có cảm giác như một hòn đá đè
lên trái tim. Tống Cương thầm trách Lý Trọc, bỏ việc xưởng trưởng ngon
nghề không làm, tự ý tìm đường buôn bán, kết quả mất cả chì lẫn chài, lại
còn nợ chồng nợ chất, bị người ta đánh cho thâm tím mình mẩy.

Một buổi tối, Tống Cương nằm mơ gặp mẹ Lý Lan. Mới đầu mẹ Lý

Lan dắt tay hai anh em đi trên phố lớn thị trấn Lưu, sau đó là cảnh tượng
mẹ Lý Lan đang hấp hối. Mẹ Lý Lan kéo tay Tống Cương bảo con phải
chăm nom tử tế Lý Trọc. Trong cơn mê, Tống Cương đã khóc, khiến Lâm
Hồng thức giấc. Lâm Hồng đánh thức chồng, vội vàng hỏi anh làm sao?
Tống Cương lắc đầu, nghĩ lại cảnh tượng trong mơ, bảo Lâm Hồng, anh mơ
gặp mẹ Lý Lan. Lưỡng lự một lát, Tống Cương tiếp tục kể lại giờ phút
khiến mình chua xót trong giấc mơ, mẹ Lý Lan kéo tay Tống Cương, dặn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.