HUYNH ĐỆ - Trang 548

- Anh cần tiền - Lâm Hồng nhìn Tống Cương nói - Anh nhất định phải

tiêu cho mình.

Hôm nay, sau khi nằm xuống giường, hai vợ chồng, tiếp tục hưởng

niềm hạnh phúc ngọt ngào. Tống Cương ôm vợ dạt dào tình thương yêu.
Lâm Hồng hưởng thụ tình yêu của chồng đối với mình như dòng suối nhỏ
róc rách chảy muôn thuở. Nụ cười tủm tỉm nở trên môi chị. Khi đã đi vào
giấc ngủ, nụ cười đó vẫn còn tươi rói trên mặt.

Hôm sau, hết giờ làm việc, Tống Cương đạp xe đến xưởng dệt kim

đón Lâm Hồng. Lý Trọc biểu tình ngồi ở cổng trụ sở uỷ ban huyện đã trông
thấy Tống Cương, lập tức nhảy lên gọi anh. Lúc đó Tống Cương bỗng chột
dạ, bóp phanh, kiễng hai chân giữ vững xe, nghe thấy tiếng bước chân của
Lý Trọc lệt sệt lê tới. Tống Cương đột nhiên sợ cậu em lại một lần nữa sè
tay xin tiền. Lý Trọc quả nhiên đã giơ tay, nói oang oang không biết xấu
hổ:

- Anh Tống Cương, hôm nay em chưa có thứ gì vào bụng...

Đầu Tống Cương kêu ong ong, tay anh thò vào túi theo thói quen, nắm

chặt tiền và tem phiếu trong túi, sau đó đỏ mặt lắc đầu bảo Lý Trọc:

- Hôm nay không có...

Lý Trọc ngẩn người thất vọng, rụt tay lại, nuốt nước miếng, buồn bã

nói:

- Em nuốt nước bọt cả ngày, mẹ kiếp, còn phải tiếp tục nuốt nước bọt

cả đêm...

Rồi như quỷ thần sai khiến, Tống Cương lại lấy tiền và tem phiếu

trong túi đưa cho Lý Trọc. Lý Trọc ngạc nhiên, rồi cười hì hì, nhận tiền
xong, văng tục một câu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.