HUYNH ĐỆ - Trang 591

Đồng vui lòng với mức giầu nho nhỏ, không có chí hướng lớn. Hai vị lập
tức bảo, chúng tôi cũng hài lòng với mức giầu vừa phải, cũng không có chí
hướng lớn. Lý Trọc nhìn hai bạn góp vốn trước kia một cách đáng thương,
gật gật đầu, lẩm bẩm nói một mình:

- Làm một chiến sĩ chủ nghĩa quốc tế, cần phải có dũng khí.

Chân trước Lý Trọc vừa bước ra khỏi, chân sau của ông Trương và

Tiểu Quan đã bước vào cửa hiệu lò rèn của anh Đồng, hỏi đến việc góp
vốn, anh Đồng chau mày nói:

- Chỉ cần Lý Trọc đi ra khỏi thị trấn Lưu, là mình thấy hoang hoảng.

Hơn nữa buôn bán rác thải cũng chẳng phải một con đường đúng đắn.

- Phải đấy - Ông Trương thợ may và Tiểu Quan gật đầu tán thành.

Anh Đồng nhổ toẹt một bãi đờm xuống đất, nói tiếp:

- Hơn bốn năm trước còn là một trăm đồng một suất bây giờ một ngàn

đồng một suất, còn bảo hời cho bọn mình. Vật giá của thằng khốn nạn cũng
lên nhanh khiếp quá.

- Phải đấy - Ông Trương và Tiểu Quan đồng tình.

- Ngay đến thời kỳ kháng chiến, vật giá cũng không tăng vọt như vậy -

Anh Đồng tỏ vẻ bực bội - Bây giờ là thời kỳ hoà bình, thằng khốn nạn vẫn
muốn phát tài quốc nạn.

- Phải đấy - ông Trương thợ may và Tiểu Quan mài kéo nói - Thằng

khốn nạn.

Lý Trọc gặp ông Vương bán kem trên phố, do anh Đồng, ông Trương,

ông Dư và Tiểu Quan tỏ ra lạnh nhạt, nên Lý Trọc chỉ sơ sơ nhắc đến việc
góp vốn với ông Vương, hoàn toàn có tính chất chiếu lệ. Nghe Lý Trọc nói,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.