HUYNH ĐỆ - Trang 679

- Anh không làm được việc ấy.

- Anh khốn nạn thật - Lý Trọc lại mắng - Anh làm được gì?

- Người ta đều gọi anh là "người thay thế số một"- Tống Cương cười

tự chế nhạo - Anh chỉ làm được những việc quét dọn vệ sinh, đưa thư báo
đưa báo, còn việc khác đúng là không làm được, anh không có năng lực...

- Đồ khốn nạn như anh, không có chí khí gì hết. Lâm Hồng lấy anh

đúng là mắt mù - Lý Trọc bực tức, cứ lắc đầu lia lịa - Lý Trọc này sao lại
có thể để ông anh Tống Cương làm những việc ấy?

Sau khi mắng một thôi một hồi, Lý Trọc biết có mắng đến mấy cũng

không ăn thua gì, anh ta bảo Tống Cương:

- Anh cứ về đã, em còn một đám nhà báo đang chờ, việc của anh ta

bàn sau.

Tống Cương lại đeo khẩu trang. Đi ra khỏi Công ty của Lý Trọc, trong

lòng Tống Cương tràn đầy sung sướng. Lý Trọc mắng anh không biết bao
nhiêu cái "đồ khốn nạn". Lý Trọc chửi càng nhiều, Tống Cương càng
mừng. Anh cảm thấy Lý Trọc vẫn như xưa, hai người vẫn là anh em.

Về đến nhà Tống Cương mừng vui hớn hở. Tháo khẩu trang, ngồi vào

ghế xô pha, Tống Cương cười nói với Lâm Hồng:

- Lý Trọc vẫn y hệt trước kia. Hắn chửi anh rất nhiều cái đồ khốn nạn.

Hắn chửi anh không có chí khí. Hắn bảo, em lấy anh là mắt mù...

Lúc đầu Lâm Hồng cũng vui mừng. Cứ nghe, nghe mãi, chị cũng đâm

ra lẩn thẩn. Chị hỏi chồng:

- Lý Trọc cho anh làm việc gì?

- Lý Trọc bảo anh đi chữa bệnh đã - Tống Cương đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.