HUYNH ĐỆ - Trang 853

HUYNH ĐỆ

Dư Hoa

www.dtv-ebook.com

Chương 47

Sau khi trở về thị trấn Lưu, Tống Cương đã lủi thủi sống im lặng sáu

ngày. Trong sáu ngày anh nấu sáu lần cơm. Mỗi ngày anh chỉ ăn một bát.
Anh đóng cửa không đi đâu. Chỉ khi nào cần mua thức ăn, anh mới đi ra
phố. Anh đã gặp nhiều người quen. Những lời nói ít ỏi nửa kín nửa hở của
những người này khiến anh mông lung biết chuyện gì đã xảy ra giữa Lý
Trọc và Lâm Hồng. Trông anh đờ đẫn tê liệt không còn cảm giác. Đến tối
ngày thứ bảy, Tống Cương tìm ra quyển ăng bom trong nhà, xem lại từng
bức ảnh hai vợ chồng chụp chung, thở dài một tiếng não nùng, rồi gập lại.
Anh lại tìm ra tấm ảnh chụp kỷ niệm toàn gia đình, bố Tống Phàm Bình,
mẹ Lý Lan, người anh em Lý Trọc và mình. Tấm ảnh đen trắng, để lâu năm
đã ố vàng. Tống Cương vẫn thở dài một tiếng, kẹp tấm ảnh vào quyển ăng
bom, nằm xuống giường nước mắt như mưa.

Sau bảy ngày hỗn độn, cuối cùng suy nghĩ của Tống Cương trở nên

mạch lạc. Vướng mắc tình cảm giữa Lý Trọc, Lâm Hồng và anh thời bấy
giờ còn sờ sờ ra đó. Nhoáng một cái, hai mươi năm đã trôi qua. Bây giờ,
cuối cùng Tống Cương đã nhận ra, Lâm Hồng không nên lấy anh. Lâm
Hồng nên lấy Lý Trọc. Nghĩ vậy Tống Cương chợt thấy nhẹ người, cảm
giác như cuối cùng hòn đá trong tim đã rơi xuống đất. Anh bỗng thấy nhẹ
nhõm cả người.

Sang ngày thứ tám, trời rạng đông, Tống Cương ngồi trước bàn ăn,

cẩn thận viết hai bức thư. Một bức cho Lâm Hồng. Một bức cho Lý Trọc.
Anh viết rất vất vả. Rất nhiều câu anh không biết viết có đúng không. Anh
đau lòng nghĩ lại lúc hai mươi tuổi, mình đã từng thích đọc sách thích văn
học. Anh đã từng viết một truyện ngắn, đọc xong Lý Trọc đã khen rối rít.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.