ICO - LÂU ĐÀI TRONG MÀN SƯƠNG - Trang 22

“Toksa là một nơi xinh đẹp, hào phóng,” anh trai bà nói, nói một cách

chậm chạp. “Em hẳn đã nói, đó là phần thưởng của nó.”

Oneh không hiểu. Sau tất cả bà định hỏi, khi ông mở miệng cười và quay

sang nhìn bà. “Em nhớ viết thư đấy,” ông nói.

“Em sẽ viết.”
“Ta biết em sẽ không nhận được thư từ nhà, không với những người

ngầm quan sát em. Nhưng ở nhà mới của em, không ai nghĩ hai lần về một
đứa em gái trả lời thư anh trai ở xa của nó.”

Oneh gật đầu, mỉm cười.

“Và nếu ông chồng chúa tể của em trở nên ghen tỵ, hãy nói ông ấy em

viết thư cho người anh kỳ lạ ở thủ đô. Nói với ông ấy tất cả những gì ta làm
là đọc sách, đó là bụi từ giữ những trang sách đọng lại trên tóc ta, và ta
không còn gì thích thú hơn tản bộ giữa những kệ sách thư viện, ống tay áo
dài của ta kéo lê trên sàn nhà phía sau ta.”

Oneh cười. “Em sẽ nói với ông ấy anh là một học giả nổi tiếng. Rằng

trường dòng đã khẩn cầu anh trở thành một thầy tu – không, thầy tu cấp
cao.”

“À,” anh trai bà la lên, “đó là lý do em là đứa em gái yêu thích của ta.”

Sau đó ông cười lớn, nhưng thậm chí âm thanh vui vẻ không làm tan biến
nỗi buồn khỏi đôi mắt ông.

Việc trao đổi thư từ của họ bắt đầu sau đó. Họ không viết thường xuyên

– tất cả cùng nhau, những lá thư của anh trai bà để vừa vặn trong một cuộn
giấy da dê. Ông viết gần như quan tâm đến sự sắp xếp cuộc sống của Oneh,
thời tiết, và làm sao năm đó mùa màng năm đó lại đến trễ.

Mãi đến tận ngày đó, mười ba năm trước, khi Ico được sinh ra và chồng

của Oneh mới kể bà nghe mọi điều. Vượt qua cảm giác khi bà sờ bàn tay
trên đầu đứa trẻ và cảm thấy chỗ tròn tròn nhô ra một ngày nào đó sẽ trở
thành đôi sừng, bà viết một lá thư khác cho anh trai rất khuya đêm đó.

Cuối cùng em hiểu anh đã nói gì về ngày em thăm anh trước khi kết hôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.