JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 142

Đó hẳn là một con cóc, nhưng liệu có phải chính con cóc đó không?

Đầm lầy này có lẽ đầy rẫy cóc.

Kéc kéc kéc.
Tôi bước về phía âm thanh đó. Chẳng mấy chốc tôi đã nghe thấy

những tiếng thút thít khe khẽ.

Tôi vạt một đám sậy, và cách đó chưa đầy năm sáu mét chính là

Annabella, ngồi co ro như một bông hoa cô đơn trên một cái lá súng.
Hai đầu gối co sát ngực, con bé run lẩy bẩy vì sự hãi. Con cóc quan sát
con bé chăm chú bằng đôi mắt lồi, nhưng dường như không có hứng
thú với việc ăn con bé.

Tôi thở hắt ra. Tôi thật sự không muốn là người báo cho mẹ biết cái

tin động trời rằng Annabella của mẹ đã bị ăn sống nuốt tươi bởi một
con cóc, mặc dù viễn cảnh ấy từng có vẻ buồn cười đến đâu đi chăng
nữa.

“Bells!” Tôi thì thào lớn tiếng nhất có thể, hy vọng có thể khơi gợi

được sự chú ý nơi Annabella mà con cóc vẫn không nghe thấy.
“Bells!”

Annabella ngước nhìn lên. Đôi mắt nó sưng húp và đỏ ngầu, nhưng

khi nhìn thấy tôi, cả gương mặt nó sáng bừng lên một vẻ nhẹ nhõm.

“Anh Jack! Ôi, anh Jack, anh đã tìm thấy em!” Con bé nhảy cẫng

lên, hoàn toàn quên béng mất mình đang đứng trên một chiếc lá súng
chứ không phải mặt đất cứng. Chiếc lá tròng trành và di chuyển dưới
chân nó. Nó chới với, vung vẩy tay chân cho đến khi chúi đầu về phía
trước và - tõm! - ngã lộn cổ xuống mặt nước.

“Bells!”, lần này thì tôi gào thành tiếng.
Kéc kéc kéc!
Con cóc lập tức lao xuống theo Annabella, và chỉ một giây sau nhảy

trở lại với con bé cuốn ở trong lưỡi. Con cóc đặt nó xuống trên chiếc
lá súng, con bé ướt sũng và ho sặc sụa. Annabella gạt những mẩu lá
cây và ống sậy nhầy nhụa khỏi gương mặt, nhưng chúng vẫn dính chặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.