JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 185

hậu giơ chúng tôi ra xa hết tầm cánh tay, như thể chúng tôi sặc mùi dối
trá và tội lỗi.

“Xin người, muôn tâu Bệ hạ, à quên, thưa Hoàng hậu,” tôi lắp bắp.

Tôi chưa từng được diện kiến hoàng gia trước đây. “Chúng thần không
tới đây để đánh cắp bất cứ thứ gì, đặc biệt là những em bé khổng lồ.”

Hoàng hậu nhìn chúng tôi đầy cảnh giác. “Các khanh không muốn

trẻ con thật sao?”

Cả ba đứa đều lắc đầu lia lịa. “Chúng thần chỉ muốn lấy lại những

thứ bị tước đi khỏi chúng thần.”

Hoàng hậu đặt chúng tôi xuống bàn trang điểm. “Đó là thứ gì vậy?”
“Bố chúng thần,” Annabella nói.
“Bố các khanh sao!” Bà ta tỏ vẻ ngạc nhiên thật sự. “Chà, điều đó

tốt mà. Nếu cha ta bị quỷ khổng lồ bắt đi, ta sẽ không đời nào đi tìm
ông ta. Ta sẽ ăn mừng!”

Annabella há hốc mồm kinh hoàng. Tôi nhướng mày, đến cả Tom

cũng hơi tỏ vẻ sững sờ.

“Ồ, các khanh đang nghĩ ta thật tội lỗi khi nói ra những điều như

vậy,” Hoàng hậu nói. “Nhưng các khanh cũng sẽ ghê tởm cha mình
thôi, nếu như ông ấy phù phép các khanh, đơm đặt về các khanh và ra
lệnh cho các khanh như một con chó đúng nghĩa.”

“Bố của Hoàng hậu đã phù phép Người sao?” Annabella hỏi, và tôi

biết nó đang nghĩ tới những nàng công chúa trong các câu chuyện cổ
tích bố kể - họ luôn phải chịu đựng những câu thần chú, những lời
nguyền rủa, nhưng chủ yếu là bởi tay những phù thủy và thầy pháp
xấu xa độc ác, chứ không phải cha đẻ của mình.

“Khi ta mới sáu tuổi, cha đã ép ta uống một liều thuốc thần để trở

nên xinh đẹp. Ông ấy bảo rằng nhan sắc sẽ giúp ta kiếm được một đức
lang quân giàu có. Liều thuốc ấy đã phát huy tác dụng. Ta trở nên vô
cùng xinh đẹp, có lẽ là cô gái đẹp nhất trên toàn Vương quốc, nhưng
cha đã không nói với ta rằng liều thuốc ấy bao gồm cả một cái lưỡi
ếch. Và ta đoán chắc rằng chính cái lưỡi ếch đã gây ra điều đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.