JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 193

mặt tại Điện Vàng mà mặc một loại y phục nào đó khác chứ không
phải vàng.

“Giờ thì hỡi các bé tí hon, ta nghĩ cách tốt nhất để giúp các khanh

không bị lộ diện trong cung điện là nấp vào trong vương miện của ta.”
Bà ta lấy một chùm chìa khóa trong ngăn kéo bàn rồi mở khóa một cái
rương. Bà lôi ra một chiếc hộp và mở khóa luôn cả nó, rồi tiếp tục mở
khóa một chiếc hộp nữa đặng cuối cùng lấy ra một chiếc vương miện
vàng chạm trổ cầu kỳ. Nó có năm đỉnh nhọn đủ cao để che chắn cho
chúng tôi. “Giống như ta đang phải mang một lời nguyền vậy,” Hoàng
hậu lẩm bẩm, và bà rùng mình khi đặt chiếc vương miện lên đầu. Bà
nhấc chúng tôi lên, và chúng tôi quỳ gối đằng sau ba cái đỉnh bằng
vàng. Phần thân chạm trổ có đủ lỗ hổng để chúng tôi có thể nhìn
xuyên qua, mà lại không bị những người khổng lồ nhìn thấy.

“Giờ thì bảo trọng nhé, các bé tí hon! Ta mong các khanh sẽ không

cảm thấy hối hận vì đã cầu xin sự giúp đỡ từ ta.”

Tay vẫn bế Archie, Hoàng hậu rời phòng và lướt xuống chiếc cầu

thang vàng khổng lồ. Những người hầu, quý ông và quý bà đều dừng
lại và cúi chào khi bà ta đi qua. Có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chặp
và những lời thì thầm to nhỏ. Hiển nhiên là Hoàng hậu không mấy khi
rời khỏi tháp ngà.

Hoàng hậu rẽ qua nhiều khúc cua và đi dọc theo nhiều hành lang dài

thăm thẳm. Tôi không thể nhớ nổi đường đi, nhưng hy vọng điều đó
chẳng có gì quan trọng. Chúng tôi đang tới gần bố hơn bao giờ hết, tôi
có thể cảm nhận rõ ràng điều đó.

Tin xấu nào có thể đến với ta chứ? Ta là một người khổng lồ ba

đầu, có thể chống lại năm trăm gã đàn ông, và khiến chúng bay vèo

vèo trước mặt ta.

- Jack, Người Giết Khổng Lồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.