JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 232

“Jack!”, bố gọi, chạy về phía tôi. Khi thấy tôi đang đứng cạnh cây

cà chua khổng lồ, bố buông rơi chiếc rìu. “Jack, con vẫn ổn chứ?
Chuyện gì đã xảy ra vậy?”

“Bố!”, tôi kêu lên. “Những cái lòng đỏ trứng!
Chúng là hạt giống bố ơi! Chúng là hạt giống!”
“Gì cơ!?”
Tôi chạy quanh cho đến khi tìm thấy một hạt giống khác, có hình

hạt đậu và kích thước to ngang bàn tay tôi. Nó nhỏ hơn những hạt đậu
của Jaber và sẫm màu hơn một chút. Có lẽ thứ phép thuật tạo ra nó có
chút khác biệt, nhưng đáng ra tôi nên biết trước hoặc chí ít cũng nghi
ngờ mới phải.

“Bố nhìn này!” Tôi nhét hạt đậu vào trong túi áo và bắt đầu trèo lên

ngọn núi trứng, nơi cao nhất mà tôi có thể. Tất cả mọi người vẫn còn
đang say sưa đánh chén cà chua, ăn chúng ngay trên thân cây, không
hề biết vẫn còn nhiều nữa. Rất rất nhiều nữa.

Tôi tra hạt đậu vào súng cao su. Tôi lăng nó vòng quanh, mỗi lúc

một nhanh rồi ném nó xuống nền đất.

Bố la lên và nhảy lùi lại khi hạt đậu nảy mầm và bắn vụt lên như

một ngọn núi màu xanh. Nó nở lớn, xoắn xuýt và mọc tựa vào bức
tường nhà ngục, cao mãi cao mãi. Nó đâm xuyên qua cái vỉ lò và mọc
ra ngoài hầm ngục.

Tôi nhảy khỏi đống trứng xuống với bố, và hai bố con tôi đều

ngước nhìn lên trân trối. “Chà, con trai ạ, bố nghĩ con đã tìm thấy điều
mà tất cả chúng ta đã bỏ qua.”

Tôi quàng tay quanh mình bố. “Chúng ta về nhà thôi.”

Ta sẽ trao cho ngươi tòa lâu đài này cùng toàn bộ vàng bạc châu

báu bên trong, để đền đáp phần nào những nỗi đau đớn khủng khiếp

ngươi phải gánh chịu.

- Jack, Người Giết Khổng Lồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.