JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 32

Tôi lê bước về nhà, kiệt quệ và tuyệt vọng. Trong ánh nắng ban

ngày, tôi có thể nhìn thấy trang trại của nhà mình rõ ràng hơn. Nó
hoàn toàn tan hoang, tệ hơn nhiều so với vườn bắp cải của cô Lettie.
Tôi nhìn chằm chằm về phía cái chuồng bò bị phá hủy, ước gì mình là
người ở trong đó đêm qua. Người phải đối mặt với lũ khổng lồ là tôi,
chứ không phải bố.

“Trông thật sự giống như một cơn bão vừa quét qua,” một giọng nói

nhỏ xíu vang lên sau lưng tôi. Tôi quay lại thấy Annabella. Con bé
cầm một khoanh bánh mì trong tay và chìa nó cho tôi. Tôi đón lấy,
thình lình nhận ra mình đói đến thế nào.

“Lũ khổng lồ làm đấy,” tôi nói. “Anh nhìn thấy chúng.”
“Em tin anh mà, anh Jack,” con bé nói, và điều đó giúp an ủi tôi

phần nào, nhưng vẫn chưa đủ. Có ích gì đâu khi cô em gái gầy nhẳng
của tôi tin tôi cơ chứ? Nó thì có thể làm gì?

Ruộng đồng nhà tôi bị xới nát và giày xéo. Cây cối, gia súc, vườn

tược... của chúng tôi đều bị nhổ trụi và mang đi. Chúng tôi chẳng còn
gì nữa. Trước đây chúng tôi đã nghèo xơ nghèo xác, giờ thì chúng tôi
ra sao? Không gì hết. Không gì hết, lại còn thiếu mất bố.

BòooooOOOOO!
Tôi và Annabella giật bắn mình.
BòooooOOOOO!
“Nghe như tiếng Trắng Sữa ấy,” con bé nói. Chúng tôi chạy hết tốc

lực về phía chuồng bò. Ban đầu, chúng tôi không tìm thấy bất cứ dấu
hiệu gì của con bò trong cái chuồng giờ đã tốc mái. Nhưng nó không
ngừng rên rỉ và than khóc, và cuối cùng chúng tôi đã tìm thấy nó bị
vùi lấp dưới một đống cỏ khô và gạch vụn. Chúng tôi lôi hết các búi
cỏ khô, nâng hết các mảnh vụn, cho đến khi Trắng Sữa được tự do. Nó
cố nâng mình đứng thẳng dậy.

BòoOOOO!
“Ồ, anh Jack, nó bị đau, Annabella nói khi nó vuốt ve cổ Trắng Sữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.