JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 6

“Ái da!” Mẹ kêu lên. “Thằng nhóc càn quấy!” Đó là danh xưng mẹ

sẽ dùng để gọi tôi thường xuyên hơn cả Jack.

Bố cả gan bật cười. “Ồ Alice à, con mới chỉ là một đứa bé thôi. Nó

có biết gì đâu.”

Nhưng mẹ thì tin tôi có biết rõ. Với bà, miếng cắn đó là một điềm

báo nhỏ cho những gì sắp xảy ra, như vài giọt nước lác đác rơi trước
một cơn mưa rào, tiếng vo ve trước khi con ong đốt, và cảm giác lâm
râm trước lúc bạn nhận ra mình đang bị bao vây giữa cơ man thường
xuân độc.

Có thể tôi sinh ra để trở nên vĩ đại thật, nhưng vĩ đại về việc gì mới

được chứ?

Năm tháng tuổi, tôi bắt đầu học bò. Tôi bò nhanh như một con gián,

bố nói vậy. Phút trước còn đang bám váy mẹ, phút sau tôi đã thoăn
thoắt chui vào chuồng lợn, lăn lộn trong đống phân và bùn đất. Mẹ kể
rằng bà đã phải tắm cho tôi hai lần một ngày để giữ tôi khỏi biến thành
một con lợn thật.

Tôi biết đi trước khi lên một tuổi, đến năm hai tuổi, tôi đã học leo

trèo. Tôi leo lên bàn, ghế, đống củi, cây cối... Có lần mẹ tìm được tôi
trên mái nhà, và tóm lấy tôi trước khi tôi kịp trượt qua ống khói lò
sưởi xuống đống lửa cháy rừng rực bên dưới.

“Đúng là một thằng nhóc càn quấy,” mẹ quở.
“Nó chỉ là một thằng nhóc thôi,” bố sửa lại.
Nhưng tôi không muốn mình mãi chỉ là “một thằng nhóc”. Tôi

muốn trở nên vĩ đại.

Đêm đêm, bố lại kể cho tôi nghe những câu chuyện về cụ tổ Jack:

cụ đã chặt lìa đầu của bọn khổng lồ, khoắng sạch toàn bộ của cải của
bọn chúng và giải cứu những người vô tội. Tôi biết rằng nếu muốn trở
nên vĩ đại, tôi sẽ phải thực hiện một cuộc hành trình tìm kiếm cao cả
và đánh bại một hoặc chín gã khổng lồ giống cụ tổ bảy đời - Jack - của
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.