JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 72

hội này, nhưng việc chứng kiến những cây tăm ở xứ sở khổng lồ đã
cho tôi những viễn cảnh khủng khiếp về những điều có thể xảy ra với
bố.

“Không phải bây giờ. Tớ đang trên đường tìm kiếm.” Tôi bước men

theo cạnh cái bàn, tìm lối xuống.

Tom quẳng mấy cây tăm sang một bên. “Tìm kiếm ư! Tớ thích tìm

kiếm! Tớ sẽ đi cùng với cậu. Cậu tìm kiếm thứ gì đó? Kho báu? Quỷ
khổng lồ?”

“Không. Tớ tìm bố tớ.”
Nụ cười của Tom héo đi. “Ồ. Thế thì chẳng thú vị bằng tìm quỷ

khổng lồ hay kho báu. Cậu biết đấy, có rất nhiều báu vật trong tòa lâu
đài này. Đức vua khổng lồ giàu khủng khiếp. Ông ta có hàng núi
những đồng tiền vàng, núi của người khổng lồ ấy. Và ông ta tạo ra nó
từ phép thuật. Mẹ Martha đã chứng kiến nó trước đây. Phải không, mẹ
Martha?”

Tôi cảm thấy lâm râm sau gáy. Một vị vua khổng lồ. Vàng. Phép

thuật. Giống hệt như trong những câu chuyện của cụ tổ Jack.

Bà Martha mở bừng mắt như thể vừa tỉnh mộng. “Gì cơ? À, phải.

Đức vua có rất nhiều vàng, nhưng ta dám nói rằng sẽ tốt hơn nhiều
nếu ông ta có thể trồng ít khoai tây có phép thuật. Với nạn đói hiện tại,
chúng ta còn chẳng thể gieo nổi một hạt đậu! Bò thì không cho sữa, gà
thì không đẻ trứng, và nếu như không có giống người tí hon các con,
chúng ta đều sẽ chết đói hết!”

Lời bà Martha khiến tôi sửng sốt. “Vậy ra đó là lý do những người

khổng lồ đó lấy đi tất cả thức ăn của chúng tôi? Bởi vì các người đang
phải chịu nạn đói?” Dĩ nhiên rồi. Tôi đã nhận ra cây cối nơi đây tàn úa
và héo rũ như thế nào, nhưng không nghĩ là có liên quan đến nạn đói.

“Đó là một lời nguyền,” Tom nói. “Một phù thủy xấu xa đã yểm

một lời nguyền lên đất đai.”

“Tom, đừng có kể chuyện cổ tích nữa,” bà Martha quở. “Ta cũng

biết là chúng ta cực kỳ quá đáng rồi, nhưng thử hỏi chúng ta còn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.