JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 81

Bác ta gãi gãi đầu. “Không. Chẳng có gì nhiều. Trong đó rất tối

tăm, ầm ĩ và chật chội. Hầu như không thể thở được. Một tên khổng lồ
cứ cầm khư khư lũ lợn của ta và bảo rằng y muốn giữ một ít để nuôi
chơi, nhưng tên kia không cho. Ta thì cứ giữ rịt lấy Cindy cho tới khi
mọi chuyện qua đi.”

Con lợn khụt khịt ầm ĩ trong tay Horace, ra chừng gợi ý bác ta cho

nó ăn tiếp. Bác ta đút cho con lợn phần còn lại của quả táo, và đưa cho
tôi một quả mới.

“Ăn táo không?” Tôi đón lấy quả táo dù không thấy đói. “Có cần

chỗ ngủ không? Cháu có thể ở lại với ta trong thùng bánh mì này.
Chẳng có gì nhiều nhặn, nhưng chúng ta cũng có đủ những gì mình
cần.”

“Cảm ơn bác, nhưng cháu không ở được. Cháu phải đi tìm bố

cháu.”

“Thế thì phải cẩn thận đấy. Thiên hạ đồn rằng một số gã khổng lồ

thật sự là những con yêu tinh ăn thịt người.”

“Cháu sẽ cẩn thận. Cảm ơn bác về quả táo.”
Tôi rời khỏi Horace và chầm chậm quay trở lại cái chuồng nơi Tom

đang vắt sữa.

“Nhanh nào,” Tom nói. “Tớ đã vắt được bốn con rồi đó.”
Tôi cầm một cái xô và chọn một con bò để vắt sữa.
Đối diện với chỗ chúng tôi ngồi, bà Martha và những người hầu còn

lại trong bếp đang tất bật chuẩn bị những bữa sáng hoàng gia. Họ dọn
lên khay cháo, bánh mì nướng và trà, nhưng duy có một chiếc khay
nổi bần bật giữa vô số khay khác. Trước hết, cái khay và tất cả bát đĩa
đều được đúc từ vàng mười, ngay cả chiếc thìa xúc đường cũng vậy,
và thứ hai, nó chất đống khoảng một trăm quả trứng lòng đào, năm
mươi miếng thịt xông khói và một núi hoa quả. Cuối cùng, bà Martha
mở khóa một tủ chạn và lấy ra một cái bát thủy tinh đựng đầy những
vụn vàng li ti. Bà rắc những mảnh vàng vụn này khắp chỗ thức ăn,
giống như người ta rắc vụn đường lên trên một cái bánh vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.