JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 83

Sữa chảy ròng ròng trên mặt, nhưng tôi tiếp tục làm việc, vờ như

không thèm quan tâm. Thế rồi, thừa lúc cu cậu không để ý, tôi phun
sữa vào nó, và bỗng nhiên hai đứa tôi bị lôi vào một trận đọ sữa vô
tiền khoáng hậu, khiến hầu như chẳng còn chút sữa nào vào trong xô
nữa.

Hoàn toàn bỏ bê mấy con bò, Tom vớ lấy một cây dĩa khổng lồ.

“Hãy đấu thương như các dũng sĩ nào!”, nó nói, giơ cao cây dĩa như
một chiếc thương.

Tôi sục sạo trong chuồng cho đến khi tìm được một cây dĩa dựng

tựa vào một kiện cỏ khô. Tôi vật lộn mãi mới nâng được nó lên. Nặng
thế!

“Tấn công!” Tom gào lên, và chạy bổ về phía tôi.
“Ta sẽ hạ ngươi, quân gian ác!” Tôi lao đầu về phía trước trong một

điệu chạy nước kiệu vụng về. Hai cây dĩa đụng vào nhau đánh keng
một cái khi hai đứa chúng tôi chạy qua. Tom xô tôi ngã bổ chửng, tí
nữa thì xiên thẳng vào bụng tôi. Tôi lăn tròn trên mặt đất.

“Cậu không sao chứ?” Tom hỏi.
Tôi nhe răng cười. “Đánh lại đê!”
Chúng tôi chạm dĩa leng keng hết lần này đến lần khác, cho đến khi

tâm trí tôi lang thang nhớ lại về những lần bố và tôi cùng chơi trò đấu
kiếm. Bố sẽ đóng vai khổng lồ hoặc kẻ ác, còn tôi sẽ là người hùng.
Chúng tôi có những màn giả chết thú vị khi tôi “đâm” bố, còn bố thì
rên rỉ, nấc nghẹn, ngã xuống mặt đất quằn quại rồi nằm thẳng cẳng.
Tôi đợi một lúc, rồi trườn lên người bố gọi thầm, “Bố ơi?” nhưng bố
vẫn nằm im lìm, và tôi lại chọc bố thêm vài cái nữa. Bố vẫn không
nhúc nhích. Cuối cùng tôi sẽ cúi khom người xuống kiểm tra nhịp tim,
hơi thở bố, và đúng lúc này bố gầm lên, chộp lấy tôi và tung tôi cao
thật cao lên không trung. Thế rồi bố sẽ cù tôi khiến tôi cười như điên
dại cho đến khi bụng quặn đau. Nghĩ đến đây, lồng ngực tôi còn nhói
đau hơn nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.