JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 90

Đức vua quắc mắt nhìn đứa bé như thể vừa đánh hơi thấy thứ gì đó

ôi thiu. “Cô cứ phải mang thứ quỷ khổng lồ đó đến phòng ăn sao, đồ
đàn bà?”

“Tên thiếp không phải là ‘đồ đàn bà’,” bà ta bướng bỉnh đáp. “Mà là

Hoàng hậu Opal, và đây cũng không phải một con quỷ khổng lồ. Nó là
con trai và người kế vị của Bệ hạ, nó có quyền ngồi ở chiếc bàn này
hơn là con vật đó.”

Đức vua lại vuốt ve con gà mái. “Bảo Bối của trẫm sẽ ở với trẫm

bất cứ khi nào và bất cứ nơi đâu trẫm đi, phải vậy không, Pháp sư?”

Đức vua hỏi một người khổng lồ khác đang ngồi ở giữa lão và

hoàng hậu. Người này có một mái tóc màu cam cà-rốt tua tủa chĩa ra
mọi hướng, và đôi mắt mang một vẻ hoang mang thường trực. “Ồ,
vâng, thưa Đức Kim thượng bệ hạ

[3]

,” tay Pháp sư đáp. “Chẳng có gì

quan trọng bằng Bảo Bối của người.”

“Phải, khanh là thú vui duy nhất của trẫm, Bảo Bối à,” Đức vua

nựng, và rồi lão quát lên, “Đẻ trứng!”

Con gà bỗng nhiên sững người lại. Nó hơi run rẩy, kêu đánh quác

một cái, rồi rặn ra một quả trứng. Đức vua chộp lấy quả trứng và giơ
nó lên trước ánh lửa nến. Đó không phải là một quả trứng thông
thường - không nâu cũng chẳng trắng, thậm chí cũng không xanh lơ
hay có đốm - mà là một quả trứng bằng vàng. Con gà vừa đẻ ra một
quả trứng vàng.

Vị Pháp sư nhanh nhảu vỗ tay ba lần. “Ồ tốt lắm, tâu Bệ hạ! Quả là

một thứ phép thuật thần tình, đúng không ạ?”

“Cảm ơn khanh, Pháp sư,” Đức vua đáp. “Quả là một phép thuật

thần tình, mặc dù nó sẽ còn thần tình hơn nếu như khanh có thể tạo ra
nhiều thêm nữa. Kể từ khi hoàng hậu ngừng quay rơm ra vàng, nguồn
cung cấp vàng của trẫm đã sút giảm một cách đáng quan ngại.”

Đôi mắt của hoàng hậu mở to đầy sợ hãi. Lưỡi bà ta lại phóng ra

ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.