-Nhưng đây là 1 tên tuổi mọi người trên thế giới chắc phải biết đến -
Xtơ-reng nằn nì - Tôi tin là nếu tôi mà nghe thấy, tôi sẽ nhận ra ngay.
-Chắc là anh sẽ nhận ra thôi - Lin-đê trả lời - Nhưng có hệ trọng gì. Tôi
muốn thử lần cuối cùng, và thế là xong chuyện với anh. ở chỗ rẽ ngay đầu
con sông con này là ngã ba của 1 con sông lớn. Đô có kể cho tôi nghe là
năm ngoái anh có đến đó, tận giữa sông rồi lại quay về mất 3 ngày. Anh ấy
còn nói tý nữa thì anh giết cả anh ấy. Đêm nay anh đóng trại ở đấy nhé. Tôi
sẽ bảo Đô mang đồ cắm trại lại cho anh. Sau đó anh sẽ lại đi đến giữa dòng
sông và quay trở về cùng 1 thời gian mà năm ngoái anh đã đi.
-Nào - Lin-đê nói với Mét-giơ - Cô chỉ còn 1h để gói ghém hành lý thôi
đấy. Tôi sẽ đi chuẩn bị thuyền. Bin còn đi bắt hươu nên phải đến tối mới
về. Chúng ta sẽ dựng lều đêm nay, và trong vòng 1 tuần chúng ta sẽ có mặt
ở Đô-xơn.
-Em hy vọng... - bỗng nhiên chị dừng lại 1 cách kiêu hãnh.
-Rằng, tôi sẽ không đòi tiền công chứ gì?
-ồ, hợp đồng là hợp đồng, nhưng anh không cần phải căm thù đến thế.
Anh không cao thượng chút nào. Anh bảo anh ấy đi những 3 ngày, và cướp
đi của em cả câu chào tạm biệt cuối cùng với anh ấy.