JACK LONDON TRUYỆN NGẮN CHỌN LỌC - Trang 148

“Thưa thầy, thầy đã có một cử chỉ cao thượng” hắn trả lời, “và Tử Thần

đã không nỡ ra tay”

“Tại sao anh lại gọi tôi là thầy?” Tôi tỏ vẻ phật lòng và hỏi hắn. “Chúng

ta đã làm lễ kết nghĩa trao đổi tên họ với nhau. Với anh, tôi là Otoo của
anh, và với tôi, anh là Charley của tôi rồi. Giữa anh và tôi cho đến muôn
đời, anh sẽ là Charley và tôi sẽ là Otoo. Đó là theo tục lệ. Và khi chết, nếu
trên Thiên Đường chúng ta còn được gặp nhau thì với tôi, anh vẫn còn là
Charley và với anh, tôi vẫn là Otoo của anh”.

“Thưa thầy, vâng” hắn trả lời, đôi mắt long lanh đầy vẻ hoan hỉ.

“Đấy, anh lại thề rồi.” Tôi gắt.

“Miệng tôi nói thì có nghĩa lý gì” hắn bào chữa. “Đó chỉ là miệng tôi

nói, nhưng óc tôi vẫn luôn nghĩ đến Otoo. Mỗi khi tôi nghĩ đến tôi, tôi lại
nghĩ đến thầy, Mỗi khi người ta gọi tên tôi, tôi lại nghĩ đến thầy. Và sau
này, mãi mãi, dù ở trên trời cao, dù trên các vi tinh đẩu, tôi vẫn luôn nhớ
đến thầy là Otoo của tôi. Thầy nghe có được không?”

Tôi dấu một nụ cười và trả lời được.

Chúng tôi chia tay nhau ở Papeete. Tôi nghỉ tại bờ biển để hồi lại sức,

còn hắn đáp một chiếc xuồng máy để về Borabora, sanh quán của hắn. Sáu
tuần sau, hắn trở lại. Tôi ngạc nhiên vì hắn có kể cho tôi nghe về vợ hắn, và
hắn bảo là lần này hắn trở về vui cảnh gia đình không đi biển nữa.

“Thầy đi đâu bây giờ?” hắn hỏi tôi ngay sau khi chào hỏi xong.

Tôi nhún vai. Thật là một câu hỏi hắc búa. “Tôi đi khắp chân trời, góc

biển, đến khắp các hòn đảo trên mặt biển này.” Tôi trả lời.

“Tôi sẽ đi với thầy.” hắn thản nhiên nói, “Vợ tôi mất rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.