JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1007

không lộ vẻ gì khác thường. Gắng đến nỗi, anh tưởng chừng mình suýt ngất
đi.

"Chẳng lẽ bản tính của phụ nữ đúng là vô đạo đức thật, như những triết

gia yếm thế, bi quan chủ nghĩa Đức đã quả quyết?" - anh tự hỏi, không làm
sao ngủ được, cũng không thể đọc nổi một cuốn sách nào. Trằn trọc khoảng
một tiếng đồng hồ, anh đành dậy, tìm trong tủ thuốc một liều thuốc ngủ tác
động mạnh. Sau đấy một tiếng vẫn không ngủ được, sợ không dám một
mình suy nghĩ vẩn vơ, anh lại uống thêm một liều thuốc ngủ nữa.

Anh còn uống thêm hai lần nữa, mỗi lần cách nhau một tiếng đồng hồ.

Nhưng thuốc tác động quá chậm,nên đến khi anh ngủ thiếp đi được, thì bên
ngoài trời đã bắt đầu rạng sáng. Đến bảy giờ anh lại thức giấc. Miệng đắng
ngắt, mắt vẫn cay xè nhưng anh không làm sao ngủ lại được nữa. Đến khi
thấy rõ rằng có cố cũng vô ích, anh gọi người phục vụ đem điểm tâm vào,
anh ăn ngay trên giường và đọc báo chí buổi sáng. Nhưng thuốc ngủ tiếp
tục tác động và thỉng thoảng anh lại ngủ thiếp đi vài giây, ngay trong lúc
đang đọc báo. Anh cứ trong tình trạng nửa thức nửa ngủ như thế cả trong
lúc tắm và mặc quần áo. Và anh sung sướng thấy rằng, mặc dù thuốc không
làm anh ngủ được ban đêm, nhưng cũng tạo được cho anh một cảm giác lơ
mơ dễ chịu vào buổi sáng.

Mãi cho đến khi Iđa trở dậy và bước vào phòng anh, trong chiếc áo

choàng duyên dáng, miệng nở một nụ cười hóm hỉnh, và vẫn như mọi khi,
tươi vui và tanh thản, anh mới cảm thấy chất thuốc phiện ngấm vào người.
Bằng thái độ đơn giản và rõ ràng, chị nói để anh hiểu rằng, tuy hai vợ chồng
đã thỏa thuận với nhau từ lâu là phải nói thật và nói hết ra với nhau nhưng
hôm nay chị cũng chưa có điều gì để nói với anh. Do thuốc ngủ tác động, Li
Báctơn bắt đầu nói dối. Khi Iđa hỏi anh có ngủ ngon giấc không, anh đã trả
lời:

- Rất không ngon. Đêm qua anh phải thức dậy hai lần vì bị chuột rút ở

chân. Thậm chí có lúc khỏi chuột rút, mãi vẫn không ngủ lại được. May về
sau chuột không rút lần nào nữa. Nhưng chân vẫn nhức khiếp lên được.

- Năm ngoái anh cũng bị một lần đúng y như thế, - chị nhắc.
- Bệnh theo mùa ấy mà, - anh mỉm cười. - Không nguy hiểm đâu,

nhưng rất bực mình, khi thức dậy cả một cái chân tê buốt. Chắc từ giờ đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.