JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1119

Từ lúc đó, suốt đêm suốt ngày, Bấc không bao giờ rời khỏi con mồi của

mình, không bao giờ cho nó 1 giây phút nào nghỉ ngơi, không bao giờ để
cho nó gặm được tí lá cây nào hoặc tí chồi non nào của những cây bulô và
liễu mới mọc. Bấc cũng không để cho gã nai bị thương có 1 cơ hội nào để
làm dịu cơn khát cháy họng. Trong tình cảnh tuyệt vọng, gã nai thường đột
nhiên vùng chạy những thoi dài. Những lúc ấy Bấc không tìm cách chặn gã
lại, mà cứ ung dung chạy những bước dài nhún nhảy nhịp nhàng bám sát
gót gã, hài lòng với kiểu chơi cái trò ấy, rồi khi gã nai đứng lặng thì nó nằm
xuống nghỉ, khi gã cố gắng tìm cách để ăn hoặ uống thì nó tấn công gã ác
liệt.

Cái đầu to tướng mỗi lúc 1 gục xuống thấp hơn dưới bộ ngực đồ sộ, và

bước chạy lóng ngóng mỗi lúc 1 yếu dần đi. Gã đã phải đứng lặng hồi lâu,
mũi chúc xuống đất, đôi tai chán nản cụp xuống ủ rũ; và Bấc nhờ đó có
thêm thời gian để bản thân mình kiếm nước uống và nghỉ xả hơi. Giữa
những lúc này, trong khi nằm thở hổn hển, chiếc lưỡi đỏ tươi thè dài và đôi
mắt đan chặt vào con nai đực to lớn, Bấc bỗng cảm thấy hình như có 1 sự
thay đổi nào đó đang diễn ra trên bộ mặt của mọi vật. Nó cảm thụ được 1 sự
xáo động mới lạ truyền lan qua miền này. Trong thời gian lũ nai sừng kéo
đến nơi đây, có những loài khác của sự sống cũng đang kéo đến. Cả rừng
cây, khe suối, và cả không khí nữa, hình như đều đang phập phồng vì sự có
mặt của những loài đó. Bấc hoàn toàn tin vào các tín hiệu mách b o rằng
những loài đó đã xuất hiện, không phải bằng mắt nhìn, hay tai ngeh, hay
mũi ngửi mà bằng 1 thứ giác quan khác tinh tế hơn. Quả là nó chẳng nghe
thấy gì, chẳng nhìn thấy gì, thế nhưng nó vẫn nhận ra là miền đất này có cái
gì khang khác, có những vật lạ đang hoạt động và đang đi lùng khắp nẻo; và
nó quyết định sẽ tìm hiểu xem sao sau khi kết thúc cái việc đang làm dở.

Cuối cùng, đến hết ngày thứ 4, nó hạ được con nai to lớn đổ gục. Suốt

1 ngày và 1 đêm, nó ở lại đó bên con mồi nó đã giết được, ăn thịt nai rồi
ngủ, quanh đi quẩn lại tại chỗ. Thế rồi, sau khi đã được nghỉ ngơi, tỉnh táo
khoan khoái và sung sức, nó quay đầu trở về khu trại với Giôn Thoóctơn.
Nó sải chân, nhảy những bước dài nhịp nhàng thoải mái, cứ thế chạy miết
từ giờ này sang giờ khác, không bao giờ phải lúng túng tìm lối đi giữa tầng
tầng lớp lớp rối rắm phức tạp của núi rừng, nhằm thẳng hướng về trại qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.