JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1232

duyệt lại tình hình. Anh vẫn còn sống, và hình như chắc sẽ được cứu sống,
nhưng thế thì tại sao anh lại không chết khi nằm vắt mình ở đuôi xuồng khi
còn ở trên bức tường băng nhỉ? Anh nhớ lại cái nỗ lực to lớn cuối cùng mà
mình đã làm. Mà tại sao anh lại làm như thế chứ? Anh tự hỏi. Chẳng phải là
anh sợ chết. Anh không sợ điều đó, chắc chắn thế. Rồi anh nhớ đến cái linh
cảm và cái số vàng lớn lao mà anh tin là sẽ tìm thấy, và anh hiểu rằng anh
đã bị thôi thúc bởi cái ước muốn được chơi một tay trong canh bạc lớn đó.
Mà tại sao như vậy? Giả dụ như có được một triệu đô-la đi nữa thì cũng để
làm gì? Anh cũng sẽ chết đi thôi, cũng hệt như những kẻ chỉ kiếm đủ vàng
để trang trải phí tổn đào vàng mà thôi. Vậy thì tại sao nhỉ? Ðến đây sự suy
nghĩ của anh bị cắt ngang bởi những khoảng trống càng lúc càng nhiều đến
nỗi anh đành đầu hàng cái mệt mỏi dễ chịu đang lan dần khắp cơ thể.

Rồi anh tự ngồi bật dậy. Có một cái gì đó nói thầm vào tai anh là anh

phải thức vậy ngay. Ngay lúc đó anh nhìn thấy trại Sáu Mươi Dặm, cách
xuồng không đầy trăm foot. Dòng nước đã đưa anh đến ngay cổng trái.
Nhưng cũng dòng nước đó đang kéo anh trôi tiếp về vùng hoang dã phía
cuối sông. Anh không trông thấy ai cả. Ngoài cột khói từ một ống khói bếp
đang bốc lên, hẳn là chỗ này đã bị bỏ hoang. Anh cố thử gọi, nhưng đã hết
hơi rồi. Một tiếng rít khàn khàn lạ lùng lúc lúc lại hờ hờ thoát khỏi cổ họng.
Anh đưa tay mò mẫm lấy khẩu súng, tựa bá lên vai và bóp cò. Báng súng
giật ngược làm toàn thân anh đau nhừ như bị ai nện cho hàng ngàn cú.
Khẩu súng rớt xuống nằm ngang đầu gối anh. Anh cố nhấc nó lên vai lần
nữa nhưng không được. Anh biết rằng anh phải hành động mau lẹ, và cảm
thấy như mình sắp ngất đi. Cứ để khẩu súng nằm như vậy, anh bóp cò.
Khẩu súng giật lui rớt ra ngoài mạn xuồng. Nhưng ngay trước khi mắt anh
tối sầm lại, anh kịp thấy cánh cửa bếp mở ra và một người đàn bà nhìn ra
ngoài từ căn nhà ghép bằng những thân gỗ to lớn, lúc này như đang nhảy
loạn trong rừng cây xung quanh.

Chương 9

Mười ngày sau, Harper và Joe Ladue có mặt ở trại Sáu Mươi Dặm.

Ánh Sáng Ban Ngày tuy còn hơi yếu, vẫn còn đủ sức để tuân theo sự thôi
thúc của linh cảm, đã đổi một phần ba chỗ đất của mình ở sông Stewart lấy
một phần ba đất ở sông Klondike của Harper và Joe Ladue. Họ tin là có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.