Ở nàng còn có hai đặc điểm nữa khiến anh phải lập tức chú ý. Một là
trong ánh mắt nàng loé lên hai đốm màu vàng rực. Anh thấy lạ bởi vì trước
đây anh chưa bao giờ để ý thấy chúng: Có lẽ ánh đèn trong phòng làm việc
đã đánh lừa đôi mắt của anh, hoặc có lẽ những đốm vàng có màu vàng ấm
áp - một thứ ánh sáng màu vàng bị khuếch tán. Đúng ra thì nó cũng không
phải là màu vàng nữa. Nhưng nó lại rất giống với màu đó hơn bất kỳ một
màu nào khác mà anh được biết. Chắc chắn nó không mang một sắc thái
nào của màu vàng chanh. Những ý nghĩ của một kẻ đang yêu thường được
tô màu, và chắc chẳng có ai trên thế gian này lại dám cho rằng đôi mắt của
Dede có màu vàng rực. Nhưng tâm trạng của Ánh Sáng Ban Ngày giờ đây
có chiều hướng thấy vật gì cũng dịu dàng mềm mại nên anh thích cho rằng
đôi mắt của nàng có màu vàng rực. Và thế là chúng có màu vàng rực.
Vả lại nàng vốn rất tự nhiên. Anh đã chuẩn bị tư tưởng là rất khó làm
quen với một thiếu nữ như nàng. ấy thế mà ở đây anh đã thực hiện được
chuyện ấy một cách dễ dàng. Trong lúc cưỡi ngựa sóng đôi bên anh, nàng
không tỏ thái độ gì gọi là kiêu ngạo - lời nói không kiểu cách của nàng
khiến anh thấy cô Dede ngồi trên mình ngựa khác hẳn với cô Dede có
những cách cư xử theo lề thói văn phòng mà anh đã biết. Tuy nhiên trong
lúc anh đang mừng thầm vì thấy mọi chuyện diễn ra tốt đẹp, và hai người
có nhiều chuyện để nói với nhau, anh vẫn thấy có một cái gì đó tẻ nhạt. Bởi
vì nói cho cùng thì cuộc chuyện trò ấy thật là trống rỗng và vớ vẩn. Anh
vốn là một con người hành động, và anh yêu nàng, người con gái tên Dede
Mason ấy; anh muốn nàng phải đáp lại tình yêu của anh và được anh yêu.
Anh muốn đạt ngay đến đỉnh cao của tình yêu đó. Vì đã quen dùng vũ lực,
quen túm chặt lấy người và vật và bắt họ phục tùng ý muốn của mình, giờ
đây anh cảm thấy trong người có sự thôi thúc được chiếm lĩnh nàng. Anh
muốn nói với nàng là anh yêu nàng và nàng không còn cách nào hơi là phải
lấy anh. Nhưng anh vẫn không nghe theo sự thôi thúc ấy. Phụ nữ vốn là
những người rất dễ bị hoảng sợ nên sự chiếm lĩnh đơn thuần sẽ dẫn đến đổ
vỡ tất cả. Anh nhớ đến tất cả những mưu mẹo trong săn bắn: những khi đói
lả mà vẫn phải kiên trì bám sát mục tiêu không dám bóp cò, bởi vì lúc ấy
phát đạn bắn ra dù trúng hay trật đích đều có ý nghĩa sống hay là chết. Đối
với anh thì cô gái này không chỉ là một con mồi săn để sống mà còn có ý