JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1396

ngọn đồi. Cô nói cho tôi nghe đi, cô có thấy thích tôi thêm được chút nào
không?

Dede nhường mắt lên khỏi món đồ khâu nhìn Ánh Sáng Ban Ngày,

đáp:

- Em thích ông nhiều lắm chứ, nhưng…
Anh cố chờ nghe cho trọn câu, nhưng thấy nàng không nói gì thêm nên

anh đành nói tiếp:

- Tôi không hoang tưởng về cá nhân mình nên tôi biết mình không nói

quá khi bảo rằng rồi sẽ là một người chồng tốt. Cô sẽ thấy tôi không hay trì
chiết bắt lỗi gì đâu. Tôi hiểu là với một phụ nữ như cô cần phải có sự độc
lập như thế nào. Khi đã là vợ tôi cô vẫn được độc lập. Tôi không ràng buộc
gì cô cả. Cô có thể cứ làm theo ý cô. Bởi vì bất cứ điều gì cô làm điều tốt
cả. Tôi sẽ chu cấp cho cô mọi thứ cô muốn…

- Chỉ trừ có bản thân ông thôi, - nàng bỗng gay gắt chen ngang.
Ánh Sáng Ban Ngày ngạc nhiên trong một thoáng.
- Tôi không biết gì về chuyện ấy đâu. Tôi sẽ sống thẳng thắn và trung

thực. Tôi không bao giờ thích chuyện chia sẻ tình cảm với người phụ nữ
khác đâu.

- Em không có ý nói như vậy, - nàng đáp - Thay vì sống vì vợ, ông sẽ

sống vì ba trăm ngàn người ở Oakland, vì những tuyến đường xe điện,
đường phà, và vì hai triệu cây bạch đàn trên vùng đồi… vì tất cả những gì là
làm ăn… và… và… những điều liên quan đến chúng.

- Tôi sẽ cố không như thế, - anh dõng dạc tuyên bố - Tôi sẽ làm theo sự

sai bảo của cô.

- Ông nghĩ như vậy thôi, chứ rồi ra sẽ không như thế đâu, - Đột nhiên

Dede lộ vẻ bồn chồn - Ta phải ngưng câu chuyện này thôi. Nó có vẻ như
mặc cả mua bán ấy. "Anh muốn bao nhiêu nào?" Tôi sẽ bỏ ra bằng đó đó".
"Tôi muốn nhiều hơn cơ". Đại loại là như thế. Em có thích ông thật, nhưng
chưa đủ thích để có thể lấy ông. Mà chắc chắn là không bao giờ có chuyện
đó đâu.

- Làm sao cô dám chắc như vậy? - anh hỏi.
- Bởi vì mỗi lúc em lại thấy thích ông ít đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.