Đầu óc mụ chợt nẩy ra một kế hoạch, mụ nắm lấy nó. Trong giờ sau mụ
tóm thêm được bảy trái nữa, túm chúng lại với nhau kẹp hai bên nách làm
thành chiếc phao bơi. Mụ là một bà già mập, xoay trở nặng nề hơn bà già
ốm. Nhưng mụ có kinh nghiệm về biển. Và, trong khi vừa bơi vừa cầu
nguyện thần cá mập của mụ che chở mụ khỏi gặp những con cá mập thì mụ
cũng cầu mong cho cơn bão tan đi.
Nhưng đến gần ba giờ sáng, bão vẫn chưa tan làm mụ mệt nhoài, gần
như rơi vào trạng thái hôn mê. Gần sáu giờ sáng, cơn bão ngừng, mặt trời
đã mọc. Mụ bị sốc, ý thức trở lại khi đụng bãi cát. Mụ bấu cả tay cả chân
xuống cát ướt để cố bò lên vì sợ nước lại lôi mụ xuống nữa.
Mụ biết mụ đang ở đâu. Cái đảo bé tí teo này không gì khác hơn là đảo
Takokota. Nó chẳng có hồ và cũng chẳng có ai sống trên đó. Nó cách đảo
Hikueru khoảng mười lăm dặm. Mụ không thể nhìn thấy đảo Hikueru
nhưng mụ biết nó nằm ở phía nam.
Nhiều ngày trôi qua. Mụ sống nhờ những trái dừa đã vớ được trong lúc
trôi giạt. Nhưng mụ không dám ăn đầy đủ như ý mụ muốn. Mụ không dám
uống đầy đủ như ý mụ muốn. Việc cứu nạn là một vấn đề. Mụ nhìn thấy
khói của những chiếc tàu cứu nạn ở nơi chân trời, nhưng làm sao người ta
có thể nghĩ mụ đang ở đây, trên hòn đảo Takokota bé tí không người ở này?
Từ đầu mụ đã khốn khổ vì các xác chết. Biển nhất định ném chúng lên
bãi cát bé tí của mụ. Mụ nhất định đẩy chúng trở ra. Ở đây, hàng đàn cá
mập tha hồ đánh chén no nê. Nhưng mụ đẩy riết cũng mệt, không còn sức
nữa mà nay cũng không kịp. Xác chết giăng mắc la liệt tới mức độ khủng
khiếp. Mụ bèn rút lui vào trong, nhưng đâu có xa được bao nhiêu, hòn đảo
quá nhỏ.
Đến ngày thứ mười thì dừa cũng hết. Người mụ tóp đi vì khát. Mụ lang
thang trên bãi tìm dừa. Một điều lạ là xác chết thì nhiều nhưng lại không có
dừa. Chắc chắn dừa phải nhiều hơn người chết chứ! Cuối cùng mụ chán nản
bèn ngồi xuống thở vì kiệt quệ. Thế là hết, không còn cách chi ngoài việc
chờ chết.
Bỗng, mụ để ý thấy cái đầu của một xác chết đang dập dình ở dưới mép
nước. Mái tóc màu hung hung đỏ giống với màu cát trông rất quen. Cái xác