JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 40

-Ván bài quyết định ở chỗ này đây - ông ta tuyên bố rồi rút quân bài

cuối cùng - Nào, kết thúc đi xem ai phải đào hố nào.

Tiếng gõ cửa làm cho ông ta bật kêu lên liền:
-Chúng mình đến không chơi xong ván bài này mất - ông phàn nàn khi

cửa mở - Làm sao thế? - ông nói câu đó với người lạ mặt vừa mới bước
vào.

Người mời đến đứng gỡ những mảnh băng che kín hàm mãi không

xong. Rõ ràng anh ta phải rong ruổi hàng bao ngày đường. Lớp da trên gò
má thâm tím lại vì giá buốt thường xuyên.

-Tôi không sao cả. Quan trọng là ở đây có ai là bác sĩ không, tôi đang

rất cần. Có 1 người qua thượng nguồn con sông Pê-cô nhỏ bị báo về, vết
thương rất nghiêm trọng.

-Độ bao xa? - bác sĩ Lin-đê hỏi.
-Độ khoảng 300 cây số.
-Đi mất độ mấy ngày?
-Tôi xuống đây mất 3 ngày.
-Bị thương có nặng không?
-Bị trật khớp xương vai. Dứt khoát phải gẫy vài cái xương sườn. Cánh

tay phải bị gẫy. Toàn thân hầu như bị thương trơ cả xương. Trừ có mặt là
không. Chúng tôi có khâu tạm vài vết thương bị nặng và lấy sợi xe buộc
mạch máu.

-Thế là tạm ổn - Lin-đê cười - Những vết thương đó ở đâu?
-ở dạ dày.
-Chắc bây giờ trông anh ta gớm guốc lắm nhỉ?
-Không đến nỗi thế. Trước khi khám, chúng tôi bôi thuốc sát trùng.

Dẫu sao đấy cũng chỉ là tạm thời, không có gì cả trừ có sợi xe, nhưng cũng
sạch.

-Thế cũng coi như là toi rồi - Lin-đê phán đoán, bực tức búng những

quân bài.

-Chưa chết hẳn. Anh ta chưa chết thật mà. Anh ta biết là tôi đi mời bác

sĩ, thế nào anh ta cũng cố sống cho đến khi ông đến đấy. Anh ta không chịu
bó tay trước cái chết đâu. Tôi biết anh ta mà.

Lin-đê lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.