không hiểu làm như vậy có đúng không, sợ nàng cho là gã có ý muốn về
chăng?
“À này, nhân thể, ông Eden,” lúc sắp bước ra khỏi phòng, nàng còn
ngoái lại hỏi. “Nhậu nhẹt là cái gì, ông cứ nói chữ đó luôn, ông biết đấy!”
“Ồ, nhậu nhẹt,” gã cười, “đó là tiếng lóng có nghĩa là whiskey, bia, bất
cứ cái gì làm cho “cô” say sưa (make you
[31]
drunk).”
“Lại còn điều này nữa,” nàng ngoái lại cười. “Đừng dùng “you” trong
trường hợp vô nhân xưng, “you” chỉ định một người nào rõ ràng. Ông dùng
nó ở đây là không đúng với ý ông định nói đâu.”
“Tôi không nhận thấy điều đó!”
“Đấy, ông vừa mới nói với tôi “whiskey và bia, bất cứ cái gì làm cho
(you) say sưa”, tức là làm cho tôi say sưa, ông thấy không?”
“À, thế ạ, thật thế ạ!”
“Đúng, tất nhiên,” nàng mỉm cười, “đừng đưa tôi vào cái chuyện say
sưa thì tốt hơn. Thay “you” bằng “one”
[32]
, và ông thấy như thế nghe hay
hơn nhiều chứ.”
Khi nàng quay về phía phòng với cuốn ngữ pháp, nàng kéo một cái ghế
đến gần ghế của gã. Gã băn khoăn không biết có nên giúp đỡ nàng làm việc
đó không. Nàng ngồi xuống cạnh gã.
Nàng giở những trang sách, đầu hai người chụm vào nhau. Gã hầu như
không thể theo dõi được sự chỉ dẫn của nàng về công việc gã phải làm, sự
gần gũi kỳ thú ấy khiến gã bàng hoàng. Nhưng đến khi nàng giảng tới sự
quan trọng của cách chia động từ, thì gã như bị huyễn hoặc trong những
quy luật của ngôn ngữ. Gã cúi gần hơn xuống trang sách, tóc nàng chạm
vào má gã. Đời gã mới chỉ bị ngất có một lần. Gã nghĩ rằng gã sắp sửa bị
ngất một lần nữa. Gã hầu như không thở được. Trái tim gã đập nhanh, dồn
máu lên cổ làm cho cổ nghẹt lại. Chưa bao giờ nàng hình như là con người
có thể đến gần được như lúc này. Trong một lúc cái vực thẳm rộng lớn ngăn
cách giữa hai người đã được bắc cầu nối qua. Nhưng tình cảm cao quý của
gã đối với nàng không vì thế mà giảm sút. Không phải nàng tự hạ xuống
đến với gã. Mà chính gã đã được nâng lên trên những áng mây, đưa tới
nàng. Lòng tôn kính của gã đối với nàng lúc này cũng giống như lòng mộ
đạo, vừa kính sợ vừa nhiệt thành. Đối với gã, hình như gã đã xâm nhập