JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 499

rầu, thất vọng, gã lại quay về với truyện“Mò ngọc trai.” Chắc chắn văn
xuôi là phương tiện diễn đạt dễ dàng hơn.

Tiếp theo “Mò ngọc trai” gã viết một bài về nghề đi biển, một bài khác

về bắt rùa và một bài thứ ba về những trận gió mậu dịch đông-bắc. Rồi, để
thí nghiệm, gã thử viết truyện ngắn, nhưng chưa kịp ổn định gã đã viết một
mạch xong sáu truyện gửi cho những tạp chí khác nhau. Gã viết rất nhiều,
viết say sưa từ sáng đến tối, đến tận đêm khuya và chỉ ngừng lại những khi
gã ra phòng đọc, mượn sách ở Thư viện, hoặc đến thăm Ruth. Gã sung
sướng một cách sâu xa. Cuộc sống đang dâng cao. Gã như ở trong một cơn
sốt không bao giờ dứt. Niềm vui sáng tạo mà người ta cho là của thần thánh
thì bây giờ đã là của gã. Tất cả cuộc sống chung quanh gã – mùi rau ôi, mùi
nước xà phòng, cái hình thù lôi thôi lốc thốc của bà chị, bộ mặt xỏ lá của
lão Higginbotham – là một giấc mộng. Cái thế giới thực ở trong trí óc gã, và
những truyện mà gã viết là những mảnh của cái thế giới thực đó thoát ra từ
trí óc gã.

Ngày quá ngắn, mà gã thì cần học nhiều thứ quá. Gã rút thời gian ngủ

xuống còn năm tiếng và gã thấy như thế cũng có thể chịu được. Gã thử rút
xuống bốn tiếng rưỡi, nhưng gã rất tiếc lại phải quay lại năm tiếng. Gã có
thể vui vẻ đem tất cả thời gian thức tỉnh để làm những việc gã đang theo
đuổi. Gã rất tiếc phải ngừng viết để học, phải ngừng học để ra thư viện, phải
dứt mình ra khỏi căn phòng treo tấm hải đồ của tri thức, ra khỏi những tạp
chí trong phòng đọc chứa đầy những bí mật của các văn sĩ đã thành công
trong việc bán tác phẩm của mình. Những sợi dây của trái tim gã dường
như đứt tung ra mỗi khi gã ngồi với Ruth mà phải đứng dậy ra về. Gã nóng
nẩy vội vã đi qua những khu phố tăm tối để về nhà đọc sách sớm chừng nào
hay chừng nấy. Khổ tâm nhất cho gã là phải gấp quyển sách đại số và vật lý
vào, để sổ tay và bút chì sang một bên, nhắm đôi mắt mệt mỏi ngủ thiếp đi.
Gã căm ghét khi nghĩ tới phải ngừng sống, dù chỉ phải ngừng trong một
thời gian rất ngắn, và niềm an ủi độc nhất của gã là tiếng chuông báo thức
sẽ vang lên gọi gã dậy năm giờ sau. Dù sao gã cũng chỉ mất có năm tiếng,
rồi tiếng chuông lại rung lên giật gã ra khỏi tình trạng vô tri vô giác, và
trước mặt gã lại là một ngày mới huy hoàng với mười chín tiếng đồng hồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.