Bước vào phòng, gã gieo người xuống chiếc ghế bành kiểu Morris, mắt
nhìn đăm đăm về phía trước. Gã không ngủ gật mà cũng chẳng nghĩ gì hết.
Đầu óc gã trống rỗng trừ lúc những bức tranh ký ức không gọi mà tới diễn
ra với những sắc màu và những ánh hào quang rực rỡ ngay dưới mi mắt gã.
Gã nhìn thấy những bức tranh đó nhưng hầu như không nhận thức được
chúng – chẳng khác gì chúng là những giấc mộng. Thế mà nào gã có ngủ
đâu. Có một lần gã đánh thức mình cho tỉnh táo, nhìn đồng hồ. Đúng tám
giờ. Gã không có việc gì làm cả mà đi ngủ thì lại quá sớm. Thế rồi đầu óc
gã trở lại trống rỗng và những bức tranh kia lại thành hình để rồi lại tan biến
đi dưới mi mắt gã. Không có gì rõ rệt ở những bức tranh đó. Chúng vào chỉ
là những đám lá, những cành cây mọc thành với ánh mắt trời nóng gắt
xuyên qua.
Một tiếng gõ cửa làm gã bừng tỉnh. Gã không ngủ, và đầu óc gã tức
khắc liên hệ tiếng gõ đó, với một bức điện, một lá thư hay có lẽ một trong
những người hầu phòng nào đó mang quần áo sạch từ hiệu thợ giặt về. Gã
nghĩ tới Joe và tự hỏi không biết bây giờ anh ta ở dan trong khi gã nói “Cứ
vào!”
Gã vẫn nghĩ đến Joe và không quay về phía cửa. Gã nghe thấy tiếng
đóng cửa nhè nhẹ. Một sự yên lặng kéo dài. Gã quên rằng đã có một tiếng
gõ cửa, gã vẫn nhìn một cách trống rỗng về phía trước cho đến tận lúc gã
thấy tiếng nức nở của một người đàn bà. Đó là tiếng nức nở không chủ tâm,
từng hồi, nghẹn ngào, tắc lại. Gã nhận thấy như thế khi gã quay người.
Ngay sau đó, gã đứng bật dậy:
“Ruth!” Gã thốt lên, vừa ngạc nhiên vừa kinh hoàng.
Mặt nàng trắng nhợt và căng thẳng. Nàng đứng ở phía trong cửa, một
tay vịn lấy cửa cho khỏi ngã, một tay ôm lấy mạng sườn mình. Nàng giơ cả
hai tay ra phía gã một cách đáng thương, bước tới để gặp gã. Trong khi nắm
lấy tay, dẫn nàng tới chiếc ghế bành kiểu Morris, gã nhận thấy tay nàng sao
mà lạnh thế. Gã kéo một chiếc ghế nữa lại và ngồi lên cái tay ghế rộng. Gã
bối rối quá không nói được. Trong đầu óc gã, câu chuyện yêu đương của gã
với Ruth đã khép kín, đã gắn chặt lại rồi. Gã có cùng một cảm giác y như
thể cái khách sạn Metropole này bỗng dưng biến thành cái xưởng giặt ở