JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 842

Mọi người lần lượt kêu mấy tiếng “Quẹo! Quẹo!” trong khi chiếc xe

lướt tuyết bất chợt rời bỏ đường chính, họ điều khiển những xe lướt tuyết
đó như đoàn thuyền lướt trong gió.

Sau đó là cuộc chạy nước rút một trăm thước tới cái cửa sổ che bằng

tấm da bên trong có ánh sáng le lói như báo cho mọi người biết đó là cái
chòi có người ở, có lò lửa kiểu Yukon đang cháy rực, và những ấm trà đang
bốc hơi nghi ngút. Người và vật đã đổ xô tới chiếc chòi đó. Chừng sáu chục
con sủa vang như khiêu khích, và có những con vật lông xù to lớn xông lại
phía những con chó kéo chiếc xe đi đầu. Cánh cửa mở bật ra, một người
mặc áo màu đỏ tía thuộc Cảnh Sát miền Tây Bắc bước một cách khó khăn
giữa những con vật hung hăng, lông chúng che phủ tới đầu gối người đó;
ông dàn hoà chúng một cách bình tĩnh và vô từ bằng cái cán roi. Sau đó mọi
người bắt tay chào hỏi, và Malemute Kid được người lạ bắt tay mời vào căn
lều của chính mình.

Stanley Prince, lẽ ra phải ra đón anh, và có nhiệm vụ trông chừng cái lò

và trà nóng, lại đang bận rộn khách khứa. Họ chừng hơn chục người, thật là
một nhóm người hỗn tạp phụng sự Hoàng gia Anh để thi hành luật pháp
hoặc phân phát thư tín. Họ thuộc nhiều nhân chủng khác nhau, nhưng cuộc
đời thường nhật đã tạo họ thành một hạng người đặc biệt - một loại người
dong dỏng và gân guốc, có bắp thịt cứng rắn vì phải đi lại đường rừng,
khuôn mặt xạm nắng và tâm hồn thanh thản, cặp mắt sáng luôn luôn nhìn
thẳng và thành thực. Họ đánh xe do chó của Hoàng gia kéo, gieo sợ hãi vào
lòng những kẻ bất lương, họ ăn những thực phẩm thanh đạm của chính phủ
ban cho và lấy thế làm sung sướng. Họ đã từng trải đời, tạo được nhiều
thành tích, và sống những giờ phút nên thơ mà họ không ngờ.

Họ sống rất thân mật và hồn nhiên. Hai người trong bọn nằm dài trên

giường của Malemute Kid, miệng hát những bài ca mà tổ tiên người Pháp
của họ đã hát khi mới đặt chân tới mảnh đất miền Tây Bắc và sống chung
với người Da Đỏ ở đó. Giường của Bettles cũng bị chiếm; ba hay bốn
“khách du hành” lực lưỡng vừa cựa quậy ngón chân của họ trong đống chăn
mền vừa nghe chuyện một người đã từng phụng sự trong lữ đoàn hải thuyền
cùng với Wolseley khi ông này chiến đấu mở đường đi tới Khartoum. Và
khi anh này mệt rồi, một chàng “chăn bò” thuật lại về những triều đình cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.