thấy lời hứa hẹn càng lúc càng hiện rõ trên mắt nàng, cặp mắt tròn to như
cảnh bình minh. Tôi đọc trong đó nỗi thương hại, tính dịu dàng, tình yêu,
lòng dạ và tâm hồn của Unga. Và tôi lại biến thành chàng trai mới lớn, vì
cái nhìn là cái nhìn của Unga khi nàng chạy trên bãi biển, miệng cười vang,
về hướng nhà của mẹ nàng. Những nỗi lo âu, đói khát và chờ đợi cực nhọc
đều tan hết. Thời cơ đã đến, tôi cảm thấy tiếng gọi trong ngực nàng, tôi thấy
như tôi phải ngả đầu vào đó để quên hết chuyện đời. Nàng mở hai cánh tay
đón tôi, và tôi đến dựa vào nàng. Bỗng nhiên hận thù bùng cháy trong mắt
nàng và bàn tay nàng đã ở bên hông tôi. Nàng cầm dao dâm một lần, hai
lần.
“Nàng bĩu môi nói: “Đồ chó!” và xô tôi xuống tuyết. “Đồ heo!” Rồi
nàng phá lên cười cho đến khi bầu không khí im lìm bị nứt rạn, rồi nàng trở
lại bên người chết.
“Như tôi nói, nàng cầm dao đâm tôi một lần, rồi hai lần; nhưng nàng
yếu đuối và thiếu ăn, và trời chưa muốn tôi chết. Tuy vậy tôi đã định ở lại
nơi đó và nhắm mắt ngủ giấc triền miên với những người mà cuộc đời đã va
chạm với đời tôi và đưa chân tôi lên những nẻo đường vô định. Nhưng tôi
còn một món nợ khiến tôi không thể nằm nghỉ được.
“Con đường thật dài, trời lạnh như cắt, và thực phẩm thiếu thốn. Bọn
Pelly không săn được tuần lộc nên ăn cắp mất chỗ thực phẩm của tôi giấu.
Cả chỗ ba người da trắng cũng vậy, nhưng khi tôi đi qua căn lều của họ, tôi
thấy cả ba đều nằm chết, thân hình gầy quắt lại. Sau đó tôi không nhớ gì
nữa, cho mãi tới khi tôi tới đây, và thấy thực phẩm và lửa - nhiều lửa.”
Nói xong hắn ngồi thu mình sát vào cái lò như sợ nó mất đi. Một lúc
lâu chỉ có ngọn đèn dầu chập chờn chiếu những thảm cảnh lên tường.
”Nhưng Unga!” Prince kêu lớn, hình ảnh này hãy còn in rõ trong trí
chàng.
”Unga à? Nàng không chịu ăn con gà. Nàng nằm, hai tay ôm cổ hắn,
mặt nàng rúc vào đám tóc vàng của hắn. Tôi xê đống lửa lại gần để nàng đỡ
bị lạnh, nhưng nàng lại trèo qua phía bên kia. Tôi đốt thêm đám lửa bên đó
nữa, tuy nhiên nó cũng chẳng ích lợi gì mấy vì nàng không chịu ăn. Tới bây
giờ họ vẫn còn nằm như thế trên tuyết.”
“Còn anh?” Malemute Kid hỏi.