JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 9

- Cậu đã nghe tin gì chưa, cậu Anex (Alexandre)?
Anh ta thì thầm:
- Mapuhi mới mò được một viên ngọc, xứng đáng là một viên ngọc.

Chưa từng có một viên nào như thế ở đảo Hikukeru này. Chưa từng có ở cả
vùng Pomotus mà cũng chưa từng có trên khắp thế giới. Hắn mới mò được
hiện còn đang giữ, cậu đến mua ngay đi. Nhưng nhớ là tôi báo tin cho cậu
trước tiên đấy nhá. Mapuhi là một thằng ngốc, cậu sẽ mua được thật rẻ. Cậu
có tí thuốc sợi nào không?

Raoul từ dưới bãi đi lên phía chiếc chòi nằm dưới bóng một cây dứa

dại. Cậu ta là người quản lý tàu buôn của bà mẹ, và việc kinh doanh của
hãng trải rộng khắp vùng Pomotus do các tài nguyên như dừa khô, ngọc
trai, ngọc, sò biển..vv.. mà người ta sản xuất được. Cậu là người quản lý
non trẻ, mới tới đây lần này là lần thứ hai và trong lòng vẫn thầm áy náy về
sự thiếu kinh nghiệm trong việc xét đoán ngọc của mình.

Nhưng khi Mapuhi đưa ra viên ngọc thì cậu cố nén sự kinh ngạc. Nó to

bằng cái trứng chim bồ câu, trắng tinh và tròn vành vạnh, phản chiếu ánh
sáng lóng lánh, tia ra đủ thứ màu sắc trông thật sống động.

Lúc Mapuhi bỏ vào lòng bàn tay Raoul thì chàng ngạc nhiên về sức

nặng của nó. Chàng quan sát thật gần mắt rồi thận trọng móc trong túi ra
một chiếc kính lúp. Không hề có một chút chất bẩn hòa tan. Độ tinh khiết
của viên ngọc dường như phân bố đều trên khắp khối cầu. Đưa vào chỗ tối
thì nó là một khối chiếu sáng nhè nhẹ với thứ ánh sáng dịu đàng như trên
mặt trăng. Nó trong suốt đến nỗi khi chàng thử thả vào một ly nước, nó
chìm theo một đường thẳng, không bị sức đẩy của nước làm cho sai lệch
sang chỗ khác. Như vậy chàng hiểu sức nặng của nó hết sức tuyệt diệu.

- Rồi, bây giờ chú tínhh thế nào? – Chàng hỏi với vẻ dửng dưng, cố

làm ra bộ uể oải.

- Tôi muốn....- Mapuhi bắt đầu nói, và, phía đằng sau, phù hợp với cái

mặt đen bóng của anh ta là ba cái mặt cũng đen bóng khác của hai phụ nữ
và một đứa trẻ con gái. Họ ngồi bên trong nhưng đầu luôn luôn gật gật phụ
họa với những điều mà anh ta muốn nói. Họ rất nôn nóng nhưng cố nín nhịn
theo thói quen. Những cặp mắt trắng dã của họ ánh lên các tia sáng e ngại,
chỉ sợ Mapuhi nói hớ. Họ muốn nói thay cho Mapuhi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.