JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 978

đứng dậy vung tay trong khi đó con chó vẫn ngồi yên dưới tuyết, đuôi nó
quấn lấy 2 chân trước trông ấm ấp, 2 tai sói thính của nó vểnh lên nghe
ngóng, chăm chú nhìn chủ nó. Còn anh, trong lúc vung tay đập như thế
bỗng cảm thấy trong lòng dội lên 1 nỗi ghen tức với con vật vì nó có bộ
lông thiên nhiên che chở cho ấm áp và an toàn.

1 lát sau, anh bắt đầu nhận thấy ở đầu những ngón tay dập đó còn lờ

mờ 1 chút cảm giác. Cái cảm giác ngứa ran mỗi lúc 1 tăng lên thành 1 cái
đau buốt hành hạ anh, vậy mà anh lại sung sướng reo lên. Anh tháo chiếc
găng tay bên phải và thọc vào túi tìm vỏ cây. Những ngón tay vừa để trần
đã bị tê cóng liền. Anh bèn rút ra 1 bao diêm. Nhưng cái lạnh khủng khiếp
đã làm cho mấy ngón tay bị tê liệt hẳ. Còn đang loay hoat tách ra lấy 1 qua
diêm, thì lại đánh rơi cả bao xuống tuyết. Anh cố nhặt lên mà không sao
nhặt nổi. Những ngón tay đã chết hẳn, không có khả năng sờ hay cầm được
nữa. Anh rất cẩn thận. Gạt bỏ hết những ý nghĩ về 2 bàn chân, cái mũi và 2
má bị tê cóng, anh tập trung tâm trí vào việc nhặt bao diêm lên. Dồn cả 2
mắt vào nhìn, dùng thị giác thay cho xúc giác và đến khi nhìn thấy 2 ngón
tay ở 2 bên bao diêm, anh liền kẹp lấy, đã đành ý chí là vậy, nhưng những
dây thần kinh đã bị tê liệt nên những ngón tay cũng không tuân theo nữa.
Anh lại đi găng tay phải vào rồi đập thật mạnh vào đầu gối. Sau đó anh
dùng cả bàn tay đeo găng mà xúc bao diêm lên, mang theo cả 1 nắm tuyết,
đặt vào lòng. Nhưng tình hình cũng không tốt đẹp gì hơn.

Loay hoay mãi, anh mới kẹp được bao diêm vào giữa cùi 2 bàn tay đeo

găng, rồi đưa lên miệng. Tuyết đóng quanh miệng vỡ tan ra khi anh lấy hết
gân sức để há ra. Anh rụt hàm dưới vào, uốn cong môi trên trông đến kỳ
quái, rồi lấy hàm răng trên ngậm bao diêm nhằm để tách lấy 1 qua. Anh đã
tách được 1 qua nhưng lại để rơi xuống đất. Cũng chẳng ăn thua gì. Không
thể nào nhặt que diêm đó lên được. Anh mới nghĩ ra 1 cách, liền ghé răng
cắn lấy que diêm và quẹt mạnh vào chân. Quẹt đến 20 lần que diêm mới
cháy. Khi diêm cháy, anh vẫn cắn răng và dí sát vào vỏ cây. Nhưng mùi
diêm sinh ở diêm bốc ra bay vào mũi, luồn vào phổi, làm cho anh ho sặc
sụa. Qua diêm rơi xuống tuyết tắt ngấm.

Ông già vùng sông Lưu Huỳnh nói có lý, anh nghĩ như vậy vào lúc sự

tuyệt vọng đã được kiềm chế lại trỗi dậy: quá 50 độ dưới 0, ai muốn đi đâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.