cáo trên báo chí và thông báo của họ. Những nhà bán lẻ trực tuyến
có một gánh nặng lớn hơn. Trang sản phẩm của họ được coi là một
hình thức quảng cáo, vì vậy họ phải xây dựng mức giá bằng hoặc cao
hơn MAP, hoặc đối mặt với nỗi tức giận của nhà sản xuất và rủi ro
của việc giới hạn số lượng sản phẩm của công ty khi giao hoặc thu
hồi chúng hoàn toàn.
Trong vài năm đầu tiên bán dao của Wusthof, Amazon luôn tôn
trọng mong muốn định giá của các công ty Đức. Amazon cũng là một
đối tác tốt, đặt lượng hàng lớn khi lượng truy cập tăng và giải
quyết các hóa đơn đúng hạn. Amazon nhanh chóng trở thành nhà
bán lẻ trực tuyến hàng đầu của Wusthof và lớn thứ hai ở Mỹ, sau
Williams-Sonoma. Sau đó, những căng thẳng trong mối quan hệ
bắt đầu xuất hiện. Khi phần mềm giá tự động của Amazon trở
nên tốt hơn ở việc làm sạch trang web và tìm kiếm, phù hợp với
mức giá thấp ở những nơi khác, Amazon đã nhiều lần vi phạm các
yêu cầu MAP của Wusthof, bán các sản phầm như dao làm bếp
Grand Prix có giá 125 đô la với giá 109 đô la. Wusthof cảm thấy họ
cần MAP để bảo vệ giá trị của thương hiệu cùng các cửa hàng bán
dao nhỏ, độc lập chịu trách nhiệm cho khoảng ¼ doanh số bán hàng
của công ty và không có khả năng thích ứng với mức giảm giá như vậy.
René Arnold, CEO của Wusthof-Trident ở Mỹ nói: “Đó là những
người xây dựng nên thương hiệu của chúng tôi”. “Amazon không thể
bán một con dao mới nào nữa. Họ không thể giải thích rằng nó
giống như một cửa hàng”.
Cuối cùng Wusthof đã chấm dứt việc cung cấp sản phẩm cho
Amazon vào năm 2006. “Chúng tôi cảm thấy khá đau đớn”, Arnold
nói. “Họ làm mất doanh số bán hàng, ít nhất là trong thời gian
ngắn. Nhưng chúng tôi tin rằng sản phẩm và thương hiệu của
chúng tôi vẫn mạnh hơn thương hiệu của các nhà phân phối cho
chúng tôi.” Ba năm tiếp theo – tới năm 2009, khi Wusthof thay đổi