JESSE LIVERMORE CHẾT VÌ CHỨNG KHOÁN - Trang 139

“Thứ gì vậy?” Livermore hỏi.

“Chúng tôi sẽ không liệt kê các khoản anh nợ chúng tôi trong

tuyên bố phá sản của anh. Jesse, thật vô nghĩa khi công khai những
gì giữa chúng ta, đúng không?”.

Ngoại trừ một số ít văn phòng môi giới, hầu hết các chủ nợ của

ông đã từ chối đệ trình các khoản ông nợ họ trước công bố phá sản
tại tòa án. Đó vẫn là kinh nghiệm khủng khiếp với Livermore. Đó là
năm 1914, và đại chiến thế giới đã bắt đầu ở châu Âu. Thị trường
chứng khoán bị đóng cửa từ ngày 31 tháng 7 năm 1914. Livermore
trắng tay và sống trong một khách sạn loại hai, khách sạn Bretton
Hall ở Broadway và đại lộ số 36.

Ông đến thăm luật sư của mình, người đã đệ trình đơn xin tuyên

bố phá sản của ông. Do xấu hổ, ông giữ kín và chờ đợi. Vào ngày 18
tháng 2 năm 1915, ông đọc một bài tóm tắt về 5 năm gần đây của
ông trên tờ New York Times: “Jesse L. Livermore - người đã tăng gia
sản của mình lên một cách ngoạn mục trong suốt thời kì khủng
hoảng năm 1907 và sự thua lỗ gây sửng sốt không kém của ông ta
trong vụ đầu cơ bông vài tháng sau đó - đã làm cho ông trở thành
một trong những nhân vật nổi tiếng nhất Phố Wall. Ngày hôm
qua, ông ta đã đệ trình đơn tự xin công bố phá sản ở tòa án Liên
bang. Ông ta đã đến cư trú ở Bretton Hall thuộc Broadway và đại lộ
số 36 và nói rằng ông ta nợ 102.474 đô la. Giá trị tài sản để trả nợ
của ông ta chưa được tiết lộ.

Ông Livermore mới chỉ 38 tuổi và từ khi 16 tuổi ông đã là một nhà

đầu cơ. Cơ hội của ông xuất hiện từ năm 1906 khi ông rút ra kết
luận rằng thị trường đang xuống dốc. Ông ta bắt đầu bán
khống các cổ phần của Union Pacific, Reading, Copper và Smelters,
và vào năm 1907 khi mà giá lên đỉnh điểm thì ông phục hồi các hợp
đồng bán khống của mình và gây dựng một tài sản kha khá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.