JODY VÀ CON HƯƠU CON - Trang 37

móng vuốt của con gấu. Nó thấy cha nó lùi lại, lảo đảo dưới sự đụng độ. Nó
nghe thấy ông kêu lên một tiếng. Nó cũng có ý định lùi lại và muốn kêu lên
một tiếng thật to. Nhưng nó đúng sững như bị đóng đinh xuống đất và không
kêu nổi.

Penny gào lên:

— Chạy đi! Giữ lấy chó!

Tiếng kêu ấy làm Jody tỉnh lại. Nó lùi bước và nắm cổ hai con chó.

Jody thấy cái bóng đốm nâng cái đầu dẹt lên cao tầm đầu gối. Cái đầu lắc lư,
theo dõi những cử động chậm dần của Penny.

Jody nghe tiếng con rắn rít lên. Lũ chó cũng nghe thấy. Chúng bước

hụt, lông dựng đứng. Con chó già Julia rên rỉ, tuột khỏi tay Jody và xoay
qua, xoay lại. Nó chạy trên lối mòn, đuôi cúp xuống. Rip ngồi sủa, chồm
hổm. Nó chạy trên hai chân sau.

Như một người đang trong mơ, Penny lùi lại. Con rắn vẫn rít. Penny tì

súng lên vai và bắn. Jody run rẩy. Con rắn rớt xuống, vặn xoắn trong cơn co
giật. Đầu nó vùi trong cát. Những cơn giật chạy dần xuống dọc thân nó.
Những khúc xụp xuống như những đợt rút của thủy triều. Penny quay lại
phía con trai:

— Nó cắn trúng ba rồi! – Ông nói, giọng trầm trầm.

Ông giơ cao cánh tay phải. Ông nhìn chằm chằm vào hai vết cắn trên

da thịt mình. Ở mỗi vết cắn lấp lánh một giọt máu.

— Một con to, – Penny lẩm bẩm.

Jody thả con chó Rip. Con chó chạy lại chỗ con rắn chết và sủa hung

dữ. Nó tiến dần từng đợt và cuối cùng lấy chân đẩy vào những khúc của con
rắn. Nó lặng im và bắt đầu ngửi cát.

Penny ngẩng đầu. Mặt ông xám như tro. Ông đưa lưỡi liếm cặp môi

khô rồi bỗng nhiên quay lại và đi về phía khu rừng thưa. Ông chạy quáng
quàng, thẳng về phía ngôi nhà của ông, mình cúi dưới nhưng cành cây thấp.
Jody hổn hển chạy theo. Tim nó đập mạnh đến nỗi nó không nhìn thấy cha

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.