JOHN CARTER VÀ LINH THẦN HỎA TINH - Trang 151

Tôi tìm ra một tờ giấy ghi thông điệp trong cabin và viết mệnh lệnh sau:

Dator Torith: Đưa hai tên nô lệ này về lại Shador ngay lập tức.

YERSTED"

“Đó là cách đơn giản nhất để quay về.” Tôi mỉm cười nói khi tôi đưa tờ
lệnh cho cậu bé. “Đi đi, chúng ta sẽ xem nó có hiệu quả ra sao.”

“Nhưng còn gươm của chúng ta!” Nó kêu lên. “Chúng ta sẽ giải thích với
chúng sao đây?”

“Vì chúng ta không thể giải thích, chúng ta sẽ vứt gươm đi.” Tôi đáp.

“Nộp mình lại trong tay bọn da đen với tay không chẳng phải là liều mạng
lắm sao?”

“Đó là cách duy nhất.” Tôi đáp. “Cậu phải tin tôi để tìm cách thoát khỏi
nhà tù Shador, và tôi nghĩ, khi đã thoát rồi, chúng ta sẽ dễ dàng tự vũ trang
lại cho mình trong một đất nước có đầy người đeo vũ khí.”

“Cứ làm theo lời ông.” Nó đáp với một nụ cười và một cái nhún vai. “Tôi
không thể nào tìm được một vị chỉ huy tự tin hơn ông. Nào, chúng ta hãy
thử xem.”

“Chúng tôi mạnh dạn rời khỏi cánh cửa sập của con tàu, vứt bỏ hai thanh
gươm lại, rồi đi theo lối ra chính dẫn tới trạm gác và văn phòng của tên chỉ
huy đội lính canh.

Khi nhìn thấy chúng tôi, mấy tên lính gác lao tới một cách kinh ngạc, và
giơ súng chặn chúng tôi lại. Tôi đưa cho một tên trong bọn tờ thông điệp.
Hắn cầm lấy, nhìn xem nó gửi cho ai rồi quay đi và trao nó cho Torith đang
bước khỏi văn phòng của hắn để tìm hiểu nguyên nhân của sự lộn xộn.

Hắn đọc tờ thông điệp, và nhìn chúng tôi đầy ngờ vực một lúc lâu.

“Dator Yersted đâu?” Hắn hỏi, và tim tôi chùng xuống khi tôi tự nguyền
rủa mình vì đã ngu ngốc không đánh chìm con tàu ngầm để lời nói dối của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.