JOHN CARTER VÀ LINH THẦN HỎA TINH - Trang 70

đi về phía cửa vào và liếc nhìn vào bên trong. Rồi nàng ra hiệu cho chúng
tôi đi theo.

Căn phòng chất đầy những mẫu vật của những sinh thể lạ lùng cư trú trên
thế giới dưới lòng đất này; một bộ sưu tập hỗn tạp các vật thể lai - con của
những tù nhân từ thế giới bên ngoài, người Hỏa tinh da đỏ và da xanh và
chủng tộc tu sĩ da trắng.

Sự sinh nở thường xuyên bên dưới lòng đất đã tạo ra những biến dị lạ lùng
trên da của chúng. Chúng giống những xác chết hơn là sinh vật sống. Một
số bị biến dạng, số khác có khuyết tật, và đại đa số, Thuvia giải thích, bị
mù.

Khi chúng nằm ườn ra trên sàn nhà, đôi khi đè lên nhau trong những đống
chất chồng nhiều thân thể, chúng khiến tôi nghĩ tới những hình minh họa lố
bịch mà tôi từng trông thấy trong những bản in cuốn Hỏa ngục của Dante.
Còn có so sánh nào thích hợp hơn không? Không phải đây chính là một địa
ngục đúng nghĩa, đông nghẹt những linh hồn mất mát, chết và bị đọa đày
khỏi mọi niềm hy vọng hay sao?

Cẩn thận chọn đường, chúng tôi luồn một lối đi ngoằn ngoèo băng qua căn
phòng. Những con sư tử thèm thuồng hít ngửi các con mồi hấp dẫn đang
bày ra trước mặt chúng một cách trêu ngươi.

Nhiều lần, chúng tôi đi qua những cửa vào các căn phòng khác tương tự, và
hai lần chúng tôi buộc phải dẫm lên những sinh vật nhỏ để đi. Trong những
căn phòng khác là tù nhân bị xích và quái thú.

“Vì sao chúng ta không gặp bọn tu sĩ?” Tôi hỏi Thuvia.

“Họ hiếm khi đi vào thế giới ngầm trong đêm, vì khi đó những con sư tử
lượn khắp các hành lang để tìm mồi. Bọn tu sĩ sợ các cư dân của cái thế
giới tàn ác và vô hy vọng mà chính họ đã ươm mầm và cho phép tăng
trưởng bên dưới chân họ. Thậm chí có đôi lần những người tù lao vào xé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.