JOHN CARTER VÀ THỐNG SOÁI HỎA TINH - Trang 107

những bộ râu đen, và các thứ dây đai, trang sức của các anh phải ít có khả
năng gây ngờ vực hơn. Ở cung điện của tôi có một người có thể hóa trang
cho các anh thành những người da vàng thật sự hệt như chính bản thân
Salensus Oll.”

Lời khuyên của anh ta có vẻ khôn ngoan; và rõ ràng không có cách nào
khác để đảm bảo lọt vào Kadabra, thủ đô của Okar, chúng tôi đi cùng với
Talu, hoàng tử xứ Marentina, tới đất nước nhỏ bé, toàn đá vây quanh của
anh ta.

Con đường này còn hơn cả một chuyến du hành tệ nhất mà tôi từng biết. Và
tôi không tự hỏi rằng ở vùng này, nơi không có ngựa hay máy bay,
Marentina có ít lo ngại về sự xâm lược hay chăng; nhưng cuối cùng, khi tới
đích, cảnh tượng đầu tiên tôi thấy là một vật có độ cao chừng nửa dặm từ
thành phố.

Tọa lạc trong một thung lũng sâu là một thành phố Hỏa tinh bằng bê tông,
mọi con đường, quảng trường và không gian trống đều được che mái thủy
tinh. Khắp nơi toàn là băng tuyết, nhưng không có chút băng tuyết nào trên
cái mái che hình tròn bằng thủy tinh trông như một mái vòm che phủ toàn
thành phố.

Khi đó tôi hiểu ra cách mọi người chiến đấu với sự giá lạnh ở miền địa cực,
và sống trong xa hoa tiện nghi giữa một vùng đất toàn băng. Những thành
phố của họ là thật sự là những tòa nhà kính, và khi tôi bước vào một trong
số đó, tôi vô cùng tôn trọng và ngưỡng mộ kỹ năng khoa học và cơ khí của
cái quốc gia bị chôn vùi này.

Khi chúng tôi bước vào thành phố, Talu cởi bỏ lớp y phục bằng da thú,
chúng tôi làm theo, và tôi thấy rằng đồ trang sức của anh ta chỉ khác với đồ
trang sức của các chủng tộc da đỏ sao Hỏa chút ít. Ngoại trừ sợi đai da của
anh ta, gắn đầy châu báu và kim loại, anh ta trần truồng, vì không ai có thể
thoải mái khoác áo lên người trong bầu khí quyển ấm áp và ẩm ướt đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.