JOHN CARTER VÀ THỐNG SOÁI HỎA TINH - Trang 140

Cái địa đạo mà tôi đang bò qua thấp và tối. Khi đã bò được vài trăm mét,
tôi cảm thấy một cái nút bên dưới mấy ngón tay.

“Có nguy hiểm sau các nút thắt.”

Lúc này tôi tiến tới với sự cảnh giác cao độ. Giây lát sau một khúc quanh
gắt đưa tôi tới lối vào một căn phòng to, sáng rực.

Cái địa đạo tôi đã đi qua có xu hướng hơi dốc lên, và từ điều này tôi đoán
rằng căn phòng mà tôi đang ở lúc này phải ở tầng một của hoàng cung hay
nằm ngay bên dưới tầng một.

Trên bức tường đối diện có nhiều thiết bị và công cụ lạ lùng, và ở giữa
phòng có một cái bàn dài. Hai người đàn ông ngồi ở đó đang nghiêm chỉnh
trò chuyện.

Kẻ đối diện với tôi là một người da vàng - một ông già nhỏ bé, có gương
mặt nhăn nheo, nhợt nhạt với đôi mắt to toàn là tròng trắng bao quanh hai
đồng tử.

Người ngồi cùng ông ta là một gã da đen, và tôi không cần nhìn thấy mặt
cũng biết hắn là Thurid, vì không còn gã da đen nào khác ở phía bắc bức
lũy băng.

Thurid đang nói khi tôi tới trong phạm vi nghe được tiếng chuyện trò.

“Solan, không có nguy cơ nào hết và phần thưởng thì rất to. Ông biết rằng
ông ghét Salensus Oll và không gì có thể khiến ông hài lòng hơn là ngăn
trở hắn thực hiện một kế hoạch yêu đương. Hôm nay hắn không mong ước
gì hơn là được kết hôn với công chúa xinh đẹp xứ Helium; nhưng cả tôi
cũng muốn có nàng, và với sự giúp đỡ của ông tôi có thể chiếm được nàng.

“Ông không cần ra khỏi phòng này nửa bước sau khi tôi ra ám hiệu cho ông
một lúc. Tôi sẽ làm phần còn lại, rồi sau khi tôi đã đi khỏi, ông có thể tới và
kéo cái cầu dao đó, và tất cả sẽ giống như lần trước. Tôi chỉ cần một giờ
xuất phát để được an toàn ra khỏi cái quyền năng quỷ quái mà ông đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.