JOHN CARTER VÀ THỐNG SOÁI HỎA TINH - Trang 29

đeo trên đai của một chiến binh. Và nó đến từ một khoảng cách ngắn ở
hành lang mé tay phải của tôi.

Cả Woola cũng nghe thấy âm thanh đó. Và như một tia chớp, nó chạy tới và
đứng đối mặt với mối nguy hiểm đang đe dọa. Bộ lông bờm của nó dựng
đứng lên và tất cả những hàng nanh lấp lánh nhe ra dưới đôi môi co lại,
gầm gừ. Tôi ra hiệu cho nó im lặng, và chúng tôi cùng bước vào một hành
lang khác ở phía trên vài bước.

Ở đó chúng tôi chờ đợi; chúng tôi chờ không lâu, vì lúc này chúng tôi đã
nhìn thấy bóng của hai người đàn ông hắt xuống nền của cái hành lang
chính xéo qua lối vào nơi chúng tôi đang nấp. Lúc này chúng đang di
chuyển rất thận trọng - tiếng lanh canh tình cờ đã cảnh báo cho tôi không
lặp lại.

Lúc này chúng đã tới đối diện với vị trí của chúng tôi. Tôi không ngạc
nhiên khi thấy đó là Lakor và gã đồng đội của hắn ở cái trạm gác.

Chúng đi rất chậm, và trên tay phải mỗi tên lấp lánh một thanh trường
kiếm. Chúng dừng lại rất gần lối vào chỗ chúng tôi, đang nói thì thầm với
nhau.

Lakor nói:

“Chúng ta đã cách xa bọn chúng chưa nhỉ?”

Tên kia đáp:

“Hoặc là thế, hoặc là con vật đã dẫn hắn đi sai đường, vì con đường mà
chúng ta đi cho tới lúc này ngắn hơn. Ai biết được. Lẽ ra John Carter đã
nhận ra rằng nó là con đường tắt dẫn tới cái chết nếu hắn chọn nó theo đề
nghị của anh.”

Lakor nói:

“Phải, không có khả năng chiến đấu nào có thể cứu hắn khỏi phiến đá có cơ
quan. Chắc chắn hắn phải bước lên đó, và lúc này, nếu cái hố bên dưới hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.