JOHN CARTER VÀ THỐNG SOÁI HỎA TINH - Trang 53

Nhưng cuối cùng tôi cũng tới được một điểm nơi những ngón tay của tôi có
thể bám vào gờ của ô cửa sổ thấp nhất, và tôi đang thở một hơi nhẹ nhõm
thì âm thanh của những giọng nói vọng tới tôi từ bên trên qua ô cửa sổ mở.

“Hắn không bao giờ giải quyết được bí mật của ổ khóa đó.” Giọng của
Matai Shang. “Chúng ta hãy đi tiếp tới nhà chứa máy bay bên trên để có thể
đi xa xuống phía nam trước khi hắn tìm ra một con đường khác - nếu điều
đó có thể xảy ra.”

“Tất cả mọi thứ dường như đều có thể đối với con chó xấu xa đó,” một
giọng khác đáp lại. Tôi nhận ra đó là giọng của Thurid.

“Vậy chúng ta hãy vội lên,” Matai Shang nói. “Nhưng để chắc ăn gấp đôi,
ta sẽ để lại hai người để canh gác con đường này. Chúng có thể theo sau
chúng ta trên một chiếc máy bay khác - bắt kịp chúng ta ở Kaol.”

Những ngón tay của tôi không bao giờ chạm tới gờ ô cửa sổ đó. Khi nghe
thấy âm thanh đầu tiên của những giọng nói, tôi rụt tay lại và bám vào chỗ
đứng cheo leo đó, ép người sát vào bức tường, gần như không dám thở.

Thật sự đó là một vị trí kinh khủng nếu như Thurid phát giác! Hắn chỉ cần
nghiêng người ra khỏi cửa sổ và dùng mũi kiếm đẩy tôi xuống địa ngục.

Lúc này những giọng nói trở nên mơ hồ, và một lần nữa tôi lại tiếp tục cuộc
tiến lên nguy hiểm, lúc này khó hơn, đi vòng nhiều hơn, vì tôi phải trèo
tránh khỏi các ô cửa sổ.

Lời ám chỉ của Matai Shang về cái nhà chứa máy bay và những chiếc máy
bay chỉ ra rằng điểm đến của tôi không còn đâu khác ngoài mái của tòa
tháp, và tôi hướng mặt lên cái mục tiêu có vẻ xa xôi đó.

Cuối cùng phần khó khăn và nguy hiểm nhất của cuộc hành trình cũng
hoàn tất. Với sự nhẹ nhõm, tôi bám những ngón tay vào phần thấp nhất của
những cột đá hình trụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.