JOHN CARTER VÀ THỐNG SOÁI HỎA TINH - Trang 67

“Còn bây giờ, về phần anh, John Carter,” anh ta nói, “tôi sẽ không hỏi anh
tới đây để làm gì, cũng không muốn nghe nói về nó. Tôi có tai, mắt, và trí
tuệ bình thường, và sáng hôm qua tôi đã nhìn thấy toán người tới thành phố
Kaol từ phía bắc trong một chiếc máy bay nhỏ. Nhưng tôi muốn đề nghị
anh điều này: một lời hứa của John Carter rằng anh ta không nghĩ tới hành
động công khai chống lại đất nước Kaol hay nhà vua của nó.”

“Vể điều đó, tôi có thể hứa với anh,” tôi đáp.

“Con đường tôi đi là dọc theo đường Kaol, cách xa thành phố Kaol,” anh ta
nói tiếp. “Tôi không gặp một người nào cả, nhất là John Carter. Và anh
cũng không nhìn thấy Torkar Bar, chưa từng nghe nói về anh ta. Anh có
hiểu không?”

“Hoàn toàn hiểu,” tôi đáp.

Anh ta đặt tay lên vai tôi.

“Con đường này đi thẳng vào thành phố Kaol. Tôi chúc anh may mắn.” Rồi
anh ta phóng lên lưng ngựa và phi đi, không hề ngoảnh lại.

Trời đã sụp tối khi Woola và tôi nhìn thấy xuyên qua cánh rừng rậm rạp
bức tường cao bao quanh thành phố Kaol.

Chúng tôi đi hết con đường mà không gặp rủi ro hay nguy hiểm nào, và dù
vài người tôi gặp nhìn con chó to lớn với vẻ thắc mắc, không ai nhìn thấu
qua lớp đất đỏ mà tôi đã bôi lên khắp người.

Thế nhưng băng ngang qua vùng ngoại ô và đi vào thành phố có lính canh
của Kulan Tith, vua xứ Kaol là hai việc rất khác nhau. Không một người
nào bước vào một thành phố sao Hỏa mà không phải đưa ra một lý giải rất
chi tiết tỉ mỉ về bản thân. Và tôi cũng không tự dối mình với niềm tin rằng
tôi có thể qua mặt sự nhạy bén của những viên sĩ quan mà tôi phải ra mắt
ngay khi xin vào ở bất kỳ cổng nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.