JOHN YÊU DẤU - Trang 117

“Em đang định học thêm về tâm lý mà.”
“Anh tưởng em đã học rồi chứ.”
Mặc dù gió đã nổi lên, nhưng cuối cùng thì mưa cũng bắt đầu ngớt

đi.

“Anh đã yêu ai bao giờ chưa?” cô hỏi, đột nhiên chuyển đề tài.
Câu hỏi của cô làm tôi ngạc nhiên. “Chuyện này hoàn toàn bất ngờ

đấy.”

“Em nghe nói phụ nữ càng khó đoán thì càng bí ẩn.”
“Ồ, đúng vậy. Nhưng câu trả lời của anh là, anh không biết.”
“Làm sao mà anh không biết được?”
Tôi ngập ngừng, cố gắng nghĩ ra điều gì đó để nói. “Vài năm trước,

anh đã hẹn hò với một cô gái, và vào lúc đó, anh biết là anh đang yêu.
Ít nhất đó là những gì anh tự nhủ với bản thân. Nhưng bây giờ, khi
nghĩ lại, anh không... Chắc chắn gì nữa. Anh quan tâm đến cô ấy và
anh thích ở bên cô ấy, nhưng khi bọn anh không ở bên nhau, anh ít khi
nghĩ về cô ấy. Bọn anh hẹn hò nhưng không phải là một cặp đôi, nếu
em hiểu.”

Cô suy nghĩ về câu trả lời của tôi nhưng không nói gì. Đúng lúc đó,

tôi quay về phía cô. “Thế còn em? Em đã yêu ai bao giờ chưa?”

Nét mặt cô thoáng buồn. “Chưa,” cô nói.
“Nhưng em nghĩ là em đã yêu rồi. Như anh vậy, đúng không?”

Thấy cô hít sâu, tôi tiếp tục. “Trong tiểu đội của anh, anh cũng phải sử
dụng một chút tâm lý học. Và bản năng của anh mách bảo anh rằng có
một người bạn trai nghiêm túc trong quá khứ của em.”

Cô mỉm cười, nhưng nụ cười phảng nét u buồn. “Em biết anh sẽ

đoán ra,” cô khẽ nói. “Nhưng để trả lời câu hỏi của anh, đúng là em đã
có một người bạn trai nghiêm túc. Trong suốt năm thứ nhất đại học.
Và vâng, đúng là em nghĩ em đã yêu anh ấy.”

“Em có chắc là em không yêu cậu ấy không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.