JOHN YÊU DẤU - Trang 169

Mười ba

Tháng Sáu năm 2001, tôi được nghỉ phép và trở về nhà ngay, tôi

bay từ Franfurt về New York, rồi tiếp tục bay về Raleigh. Đó là tối thứ
Sáu, và Savannah hứa sẽ ra sân bay đón tôi trước khi đưa tôi đi Lenoir
gặp bố mẹ cô. Cô đem lại sự bất ngờ nho nhỏ đó một ngày trước khi
tôi bay về. Nhưng bây giờ chẳng có gì ngăn tôi gặp bố mẹ cô cả. Tôi
chắc chắn bố mẹ cô rất tuyệt vời, nhưng nếu tôi được chọn thì tôi
muốn có Savannah cho riêng mình hơn, ít nhất là mấy ngày đầu tiên.
Hơi khó khi phải bù đắp những ngày tháng thiếu nhau khi có bố mẹ ở
bên cạnh. Dẫu cho chúng tôi không quan hệ thể xác - biết tính
Savannah, tôi quả quyết sẽ không có chuyện đó, dù tôi luôn mong nó
xảy ra - nhưng bố mẹ cô sẽ nghĩ về tôi thế nào nếu tôi đưa con gái họ
đi chơi đến tận sáng, thậm chí nếu chúng tôi chỉ nằm ngắm sao? Cứ
cho là Savannah đã trưởng thành, nhưng các bậc phụ huynh thường cư
xử với con cái rất buồn cười, và tôi không ôm ảo tưởng rằng họ sẽ
hiểu hết vấn đề. Cô sẽ luôn là con gái bé bỏng của họ, nếu bạn hiểu ý
tôi.

Nhưng Savannah có quan điểm riêng của mình khi cô giải thích cho

tôi hiểu. Tôi có hai tuần rảnh rỗi, và nếu tôi lên kế hoạch thăm bố
mình vào cuối tuần thứ hai thì cuối tuần thứ nhất tôi phải gặp bố mẹ
cô. Hơn nữa, nghe có vẻ cô rất phấn khích vì tôi mong ngóng được
gặp bố mẹ cô vô cùng. Tuy nhiên, tôi vẫn tự hỏi liệu mình có thể nắm
tay cô, và tính xem có thể rủ cô đi một đoạn đường vòng trên đường
đến Lenoir không.

Ngay khi máy bay hạ cánh, niềm mong đợi của tôi lớn dần lên và

tôi cảm thấy tim mình muốn nổ tung. Nhưng tôi không biết phải hành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.