JOHN YÊU DẤU - Trang 30

Họ đứng đó khoảng mười phút thì hai chàng trai khác bước lên cầu

tàu - những nam sinh, tôi đoán vậy - mặc áo thun Lascoste màu hồng
và cam bỏ ngoài quần soóc Bermuda dài đến đầu gối. Tôi nghĩ ngay
rằng một trong hai cậu thanh niên đó chắc hẳn là anh chàng Brad mà
tóc vàng nói đến. Cả hai đều mang theo bia, và trông họ có vẻ lén lút
khi tới gần hai cô gái, như thể định làm hai cô giật mình. Rất có thể
hai cô gái muốn họ đến đó, và sau cú bất ngờ, kết thúc với một tiếng
hét và vài cái đập tay thân thiện, họ quay lại với nhau, cười vang, khúc
khích hoặc làm bất cứ việc gì mà các cặp đôi sinh viên vẫn thường
làm.

Đối với hai chàng trai kia cũng vậy, họ cũng làm những việc mà tôi

nghĩ họ sẽ làm. Ngay khi tiến đến gần, họ nhảy xồ vào hai cô gái và
hét lên; cả hai cô gái la toáng lên rồi đập tay thân thiện. Hai chàng trai
huýt sáo, rồi áo hồng làm đổ ít bia. Cậu ta dựa vào lan can, gần cái túi,
chân nọ bắt chéo chân kia, tay chống đằng sau.

“Này, mấy phút nữa bọn anh đốt lửa trại đấy,” áo cam nói, vòng tay

ôm tóc vàng. Cậu ta hôn vào cổ cô. “Hai em đã muốn về chưa?”

“Cậu muốn về chưa?” tóc vàng nhìn bạn mình hỏi.
“Rồi,” tóc nâu trả lời.
Áo hồng thôi dựa vào lan can, nhưng chắc hẳn cậu ta đã sơ ý huých

vào cái túi, vì nó tuột xuống rồi rơi qua mép cầu. Một tiếng tõm nghe
như tiếng cá nhảy lên đớp mồi vậy.

“Cái gì vậy?” cậu ta hỏi rồi quay người lại.
“Cái túi của tôi!” tóc nâu hổn hển. “Anh làm rớt nó rồi!”
“Anh xin lỗi,” cậu ta nói, nghe không hối lỗi lắm.
“Ví của em ở trong đó!”
Cậu ta cau mày. “Anh đã nói xin lỗi rồi mà.”
“Anh phải lấy nó kẻo nó chìm mất!”
Hai nam sinh dường như cứng người lại, và tôi hiểu không ai trong

số họ có ý định nhảy xuống lấy cái túi. Vì có thể họ sẽ không tìm thấy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.